Nhà họ Lý gặp chuyện, khiến việc làm ăn của nhà họ Triệu cũng bị ảnh hưởng! Thậm chí, một số hoạt động ngầm của nhà họ Triệu cũng đang trong tình trạng vi phạm pháp luật, hoàn toàn không sạch sẽ gì.
Quản gia vò đầu bứt tai, bất đắc dĩ nói:
“Lượng thông tin quá lớn, không tài nào xóa hết được. Chuyện này đã gây chấn động đến cả cấp cao nhất rồi, chúng ta không đè xuống được đâu.”
“Đã tra ra ai là người phanh phui vụ này chưa?” Đường Xuân Tú thẹn quá hóa giận, gào lên.
Quản gia định lên tiếng, nhưng Triệu Kính đã giơ tay ra hiệu ngừng lại. Đôi mắt đen sắc lạnh của ông lóe lên vẻ nguy hiểm, trầm giọng nói:
“Giờ tra kẻ tung tin cũng vô ích thôi. Đài truyền hình dám phát sóng, trên mạng dám công khai, chứng tỏ có nhân vật lớn đang nhúng tay vào chuyện này. Lão Triệu, lập tức triệu tập cuộc họp cổ đông của công ty, chúng ta phải cắt đứt mọi dự án liên quan đến nhà họ Lý, tách biệt hẳn quan hệ với họ.”
Gặp nạn thì thân ai người nấy lo. Nhà họ Lý giờ đã bị dính đầy vết nhơ, không còn cơ hội vực dậy nữa.
Nhà họ Triệu nhất định phải cắt đứt quan hệ, nhanh chóng làm rõ giới tuyến, mới có thể bảo vệ tài sản của mình.
Triệu Kính vội vã dẫn theo quản gia rời đi, trong phòng khách rộng lớn chỉ còn lại Đường Xuân Tú, tay vẫn đang nâng tách trà, đôi mắt ánh lên tia ngờ vực.
Trên màn hình tivi, các tin tức về nhà họ Lý vẫn không ngừng được phát sóng liên tục.
“Lạ thật...” Đường Xuân Tú lẩm bẩm:
“Chuyện này xảy ra trùng hợp như vậy, có liên quan đến Cố Mạn Tích không nhỉ?” Những ngày trước, Lý Tổng chọc giận Cố Mạn Tích, không bao lâu sau thì toàn bộ bê bối của nhà họ Lý bị phơi bày khắp nơi.
Lẽ nào có người đứng ra giúp Cố Mạn Tích xả giận? Mồ hôi lạnh bắt đầu túa ra trên trán Đường Xuân Tú. Bà ta lắc đầu, không thể nào, Cố Mạn Tích không có thế lực hậu thuẫn gì, cùng lắm là dựa dẫm vào Triệu Diễn.
Nhưng Triệu Diễn dù có là ngôi sao mới nổi trong giới kinh doanh, hiện giờ cũng không đủ khả năng lay chuyển nhà họ Lý.
“Có lẽ chỉ là trùng hợp thôi.” Đường Xuân Tú tự trấn an mình:
“Có thể là do Lý Tổng trước nay làm nhiều chuyện xằng bậy, bị kẻ thù của hắn trả thù cũng nên.”
---
Tại trang viên nhà họ Trình ở kinh đô, hương cà phê lan tỏa khắp không gian.
Trình Kỳ khoanh tay trước ngực, đôi mắt híp lại, ánh lên tia suy tư. Trước mặt cậu là một chiếc máy tính tối tân với cấu hình đỉnh cao, đang chạy liên tục để truy tìm địa chỉ IP.
Nguồn thông tin đặc biệt kia lại xuất hiện.
Ngay sau khi nó xuất hiện, hàng loạt tư liệu nội bộ của nhà họ Lý nhanh chóng bị phơi bày lên mạng... Sau khi thông tin bẩn thỉu ấy được lan truyền ồ ạt, địa chỉ IP của nguồn tin nhỏ bé này lập tức biến mất.
Giống như một giọt nước hòa vào đại dương, không để lại dấu vết.
Trình Kỳ đã nhanh chóng tiến hành truy tìm ngay khi vừa phát hiện, nhưng cũng chỉ kịp định vị trong khoảng thời gian ngắn là IP nằm ở khu vực phía Tây của kinh đô. Mà hiện tại, Cố Mạn Tích cũng đang tạm trú tại khu vực phía Tây.
Lần trước, khi Trình Kỳ lần ra được IP, nó xuất hiện ở trấn Bình An, nơi Cố Mạn Tích từng sinh sống.
“Chẳng lẽ lại là Cố Mạn Tích?” Trình Kỳ càng nghĩ càng không hiểu nổi, trong đầu không ngừng hiện lên bóng dáng của cô ta. Một người phụ nữ có dáng hình nhỏ nhắn, mềm yếu, dịu dàng, bất lực và tầm thường.
Dù thế nào đi nữa, cậu cũng không thể liên tưởng cô ta với hình bóng xảo quyệt khác mà cậu đã gặp.
Là cậu nhận nhầm người, hay Cố Mạn Tích diễn xuất quá xuất thần?
Trình Kỳ nhớ rất rõ, người đó không chỉ là một hacker hàng đầu, mà còn cực kỳ giỏi diễn xuất, ngụy trang. Cậu từng truy đuổi dấu vết của cô ta trong suốt nhiều năm, thậm chí từng nghĩ rằng đối phương là một người đàn ông.
Đến cuối cùng, ngoài ý muốn ngủ cùng với cô , Trình Kỳ mới bàng hoàng nhận ra rằng, người mà cậu luôn lầm tưởng là đàn ông kia lại là một người phụ nữ đã giả trai suốt bao lâu nay.
Trình Kỳ cúi đầu, trầm ngâm suy nghĩ, khẽ nhấp ngụm cà phê đã nguội lạnh. Vị đắng nhẹ nhàng lan tỏa trong miệng, Trình Kỳ vẫn im lặng không nói lời nào.
---
“Không ngờ, thế giới này cũng có một tường lửa khá xịn đấy. Mình suýt bị tóm rồi.” Trong căn hộ nhỏ, Cố Sơ xoa xoa cái mũi nhỏ nhắn cao cao của mình, duỗi người một cái, rồi đóng máy tính lại.
Dám bắt nạt mẹ của tôi, chỉ ngồi tù vài tháng đã là may sao? Phải là tù chung thân, tán gia bại sản mới đúng!