Tác Giả: |
Mộ Mộ Thiên Tầm
|
Tình Trạng: |
Hoàn Thành
|
Cập Nhật: |
2024-10-26 20:16:39 |
Lượt Xem: |
18.2K |
Quản Lý: |
~Meooo~
|
Source: |
https://truyenhdx.com/truyen/sau-khi-toi-chet-omega-bac-tinh-phat-dien-roi/ |
Tống Thức Chu chết rồi.
Trước khi chết, cô là đứa con gái duy nhất của hào môn nhà họ Tống, nhưng tiếc rằng vừa mới chào đời đã bị bế nhầm. Cha mẹ nuôi đánh chửi cô, cha mẹ ruột lại chê cô không xứng xuất hiện trước công chúng, không thể so sánh với vị thiên kim giả kia.
Nhưng điều đó không quan trọng.
Sau khi trở về nhà họ Tống, cô tham gia một buổi tiệc, và trong bữa tiệc ấy gặp một người có vẻ ngoài giống hệt chị gái dịu dàng mà cô từng thầm mến năm xưa. Nhờ chút men say, Tống Thức Chu tiến tới tỏ tình. Ban đầu cô nghĩ mình sẽ bị từ chối, không ngờ người đó lại đồng ý.
Cô nhớ rõ biểu cảm của người ấy, nụ cười ngập tràn dịu dàng khi lắng nghe lời tỏ tình của cô, trông thật ôn nhu.
Sáng hôm sau khi tỉnh lại, Tống Thức Chu biết mình đã nhận nhầm người. Omega trước mắt này tuy có vài nét giống với chị gái kia, nhưng rõ ràng không phải là cùng một người.
Thế giới này đối với cô thật không công bằng. Nhìn khuôn mặt đang say ngủ của Omega, cô quyết định sẽ bảo vệ và chăm sóc người ấy như là tất cả của mình.
Nhưng Omega vốn ngoan ngoãn kia khi tỉnh lại dường như biến thành một người khác, trêu đùa cô, châm chọc cô, bắt cô dùng mọi cách để chứng minh tình yêu của mình, và mỗi khi không hài lòng liền dùng lạnh nhạt để dày vò cô.
Ban đầu cô cho rằng người này chắc hẳn là tiểu thư được chiều chuộng, nên cố gắng nhẫn nhịn. Nhưng sau này cô mới phát hiện, hóa ra người mà cô hết lòng yêu thương không phải là một Omega cần được bảo vệ, mà là thanh tra trưởng nội thành đầy quyền lực - Bạch Nhược Vi.
Trong một lần đánh cược tất cả, Tống Thức Chu liều lĩnh cầu hôn cô ấy. Bạch tiểu thư cao cao tại thượng chỉ nhếch môi cười, nở một nụ cười đầy châm chọc,
Không chút bất ngờ nào, cô ấy từ chối.
Khoảnh khắc ấy, Tống Thức Chu mới thật sự hiểu rằng, tất cả tình yêu của cô, những lời thề non hẹn biển, những lời yêu thương nhún nhường ấy…
Đều chỉ là trò vui cho những lúc Bạch tiểu thư nhàm chán.
Nhìn vẻ mặt châm biếm đầy thú vị của người phụ nữ kia, lần đầu tiên Tống Thức Chu cảm nhận được thế nào là cảm giác trái tim tan nát.
... ...
Có lẽ vì ông trời thấy cô quá thê thảm, đã cho cô một cơ hội để sống lại.
Trở lại một lần nữa, Tống Thức Chu chẳng còn muốn gì nữa.
Cô không muốn ở lại nhà họ Tống, càng không muốn có bất kỳ liên hệ nào với Bạch Nhược Vi.
Cô trùng sinh trở lại đúng vào đêm tiệc, khi cô đè Bạch Nhược Vi xuống giường...
Bạch Nhược Vi là một người phụ nữ lạnh lùng đến đáng sợ, nhưng lúc này lại nhìn cô đầy tình cảm.
Còn dịu dàng ngoan ngoãn hơn cả lần đầu tiên trong ký ức.
Tống Thức Chu xin lỗi cô ấy, rồi đưa cô ấy rời đi.
Hai tháng sau, tại phòng tranh nhỏ của chị gái, Tống Thức Chu lại một lần nữa gặp Bạch Nhược Vi,
Bạch tiểu thư luôn khiến người khác kinh sợ nắm lấy tay cô,
"Em không phải đã nói... muốn yêu chị cả đời sao?"
"Tại sao lại lừa chị?"
... ...
Mọi người đều nói Bạch Nhược Vi là người tính cách cô lập, khó gần.
Cho đến một ngày, một kẻ ngốc đã nhặt được cô.
Kẻ ngốc ấy rất ngốc, nhưng lại rất chân thành, chân thành đến mức nói bên tai cô hàng ngàn lần rằng "em yêu chị".
Bạch Nhược Vi tin rồi.
Vì kẻ ngốc ấy yêu cô đến vậy, nên cô có thể hạ mình, miễn cưỡng chơi đùa với cô ấy.
Nhưng kẻ ngốc ấy lại nuốt lời, cô ấy chết rồi.
Bạch Nhược Vi nhớ bài học từ kiếp trước, nghĩ rằng kiếp này đối xử tốt với Tống Thức Chu hơn một chút, cho cô ấy nhiều ngọt ngào hơn một chút, để cô ấy ngoan ngoãn làm chú chó nhỏ của mình,
Nhưng điều khiến cô bất ngờ là...
Tống Thức Chu không cần cô nữa.
Cô lần theo dấu vết của Tống Thức Chu, theo cô ấy đến một phòng tranh nhỏ. Ngoài cửa sổ kính, cô thấy Tống Thức Chu mỉm cười với một người phụ nữ trông giống hệt mình, nụ cười mà trước đây chỉ dành cho cô.
Khoảnh khắc ấy, Bạch Nhược Vi hoàn toàn phát điên.
---
Một câu tóm tắt: Họ đều yêu tôi, nhưng không nói ra
Ý tưởng: Nỗ lực luôn đem lại thành quả
.