Ông Bố Bỉm Sữa Mang Theo Con Gái Về Nông Thôn Làm Ruộng

Chương 3:

Đánh răng rửa mặt cho con gái, sau đó cho bé ăn sáng, Lâm Phong lái xe điện ba bánh, đưa Thiến Thiến đến nhà trẻ.

"Tạm biệt ba ba!"

Thiến Thiến một tay nắm tay của cô giữ trẻ, một tay vẫy vẫy về phía Lâm Phong: "Ba ba phải chú ý an toàn nha!"

Lâm Phong gật đầu, nhìn cô giáo đưa Thiến Thiến vào nhà trẻ, sau đó lái xe điện ba bánh rời đi.

Đầu tiên anh đi đến kho chuyển phát nhanh lấy đầy một xe chuyển phát nhanh, dựa theo địa điểm chuyển tới từng chỗ một, đến giờ nghỉ buổi trưa đã mồ hôi đầu đầy.

Anh cùng đồng nghiệp tìm đại một quán cơm, gọi món cơm khoai tây sợi rẻ nhất, ngồi chồm hổm ở cửa ăn từng miếng từng miếng.

Sau khi ăn cơm có bỏ thêm nước suối từ trong không gian, Lâm Phong luôn cảm thấy cơm ở bên ngoài ăn không ngon chút nào!

Được rồi, cũng không biết dâu tây trồng hồi sáng giờ thế nào rồi?

Lâm Phong không yên lòng nuốt vài muỗng cơm vào bụng, rồi ném hộp đồ ăn vào thùng rác, tạm biệt đồng nghiệp, nói mình muốn đi vệ sinh, sau đó lẻn vào một phòng vệ sinh.

Tâm thần của anh khẽ động, toàn thân bèn tiến vào trong không gian.

Nhưng chứng kiến cảnh trước mắt, Lâm Phong lập tức sợ ngây người!

Chỉ thấy trong một mẫu ruộng, tất cả cây dâu tây đều treo đầy dâu tây lớn đỏ rực trong veo như nước, một quả dâu tây lại có bằng nắm đấm của người trưởng thành!

Hơn nữa hạt của những quả dâu tây này cực nhỏ, lõm thật sâu vào trong thịt quả, không nhìn kỹ thì không thể nhìn ra!

Nặng trĩu, đến gần thì lập tức mùi hương đặc trưng của dâu tây xộc vào mũi, làm người ta thèm nhỏ dãi, không thể nhịn được!

Lâm Phong không chút chần chừ, lập tức hái một quả thật lớn cho vào miệng!

Mặc dù những cây dâu tây cây chưa chiếm hết một mẫu đất, thế nhưng cũng phải chiếm một phần mười mẫu.

Chừng này thôi cũng lên tới 1000 cân dâu tây!

Vị ngọt thanh lạ thường, có hương vị đặc thù mà dâu tây bình thường không có, khiến đôi mắt người ta tỏa sáng, ăn mãi không đủ!

Lâm Phong hồi nãy chưa ăn bao nhiêu cơm, bèn trực tiếp ngồi dưới đất, hái dâu tây ăn đến mức bụng no căng!

Nhưng Lâm Phong ăn xong lại thấy buồn, ô môi to bằng quả đấm nhiều như vậy, anh cùng Thiến Thiến ăn mấy tháng cũng ăn không hết!

"Không bằng... đem đi bán?"

Trong óc của Lâm Phong bỗng nhiên hiện lên ý nghĩ này, chợt anh vỗ hai tay, chợt cảm thấy chuyện này chắc chắn được!

Đống dâu tây này chắc chắn có thể bán được không ít tiền!

Nói là làm liền, Lâm Phong vội vàng đi ra khỏi không gian, trở lại trên xe ba bánh, chất dâu tây tràn đầy một xe ba bánh!

Anh gọi điện cho trưởng trạm xin nghỉ, nói buổi chiều mình có chút việc, không thể đi làm, sau đó mới khởi động xe điện ba bánh, mua cân điện tử túi ny lon... chạy đến trước cổng chung cư mà mình quen thuộc ngồi bán.

Chung cư này cũng coi như là khu nhà giàu tại thành phố Thượng Hải, lui tới đều là người đẹp lái xe sang.

Lâm Phong ngồi sau cái sạp nhỏ, phía trên chất đầy một đống dâu tây!

Dâu tây to bằng quả đấm rất hiếm, huống hồ trông còn tươi ngon mọng nước, lập tức thu hút không ít ánh mắt!

"Dâu tây này bán bao nhiêu tiền một cân?"

Một người đẹp đeo kính mác hất mái tóc dài bóng mượt của mình ra sau hỏi: "Trông cũng khá ngon đấy!"

Lâm Phong lập tức cười nói: "Dâu tây của em chính trồng tự nhiên trên vùng đất sạch không ô nhiễm, có thể chịu được bất kỳ thử nghiệm nào, không nói dối ngài, có hơi đắt, 60 tệ một cân."

Thật ra mức giá 60 tệ một cân đối với thành phố Thượng Hải, thì cũng chỉ hơi cao một chút mà thôi.

Thế nhưng Lâm Phong mới vừa bắt đầu bán dâu tây, muốn hấp dẫn càng nhiều khách hàng, mới đầu đã bán giá cao cũng không phải là lựa chọn sáng suốt.

Người đẹp kia vui vẻ, khoác tay: "Thôi, cân cho tôi 1 cân, ăn ngon lần sau chắc chắn tôi còn mua nữa!"

"Có ngay!"

Lâm Phong đáp, chuẩn bị cái túi, để lên trên cân điện tử.

"63 tệ ạ, cô trả 60 cũng được!"

Lâm Phong đưa cái túi cho người đẹp, người đẹp kia không trả tiền mặt, quẹt Alipay của Lâm Phong, một hào không thiếu!

"Tôi không chiếm lợi của cậu, ngày hè nóng bức đủ vất vả rồi, đi nhé!"

Nói xong mang theo dâu tây lắc lắc vòng eo quyến rũ mảnh mai, đi vào trong chung cư.

Có người đẹp khởi đầu suôn sẻ, không ít bác trai bác gái hiện đang ở nhà cũng đều rối rít vây quanh, bàn tán sôi nổi.

"Ôi ta nói! Chàng trai trẻ, dâu tây của cháu lớn thiệt nha! To bằng nắm tay của bác luôn đó!"

"Chẳng lẽ có bơm chất kí©ɧ ŧɧí©ɧ!! Loại ô mày trông thì đẹp, nhưng không thể ăn!"

"Đúng vậy, cũng to quá rồi đó, nhất định là trông thì đẹp, ăn không thể ăn!"

Lâm Phong chỉ cười vui vẻ.

Anh cầm lấy con dao nhỏ, cắt một quả dâu tây thành nhiều múi, đưa cho những bác trai bác gái kia.

"Bác trai bác gái, chúng ta đều là thuộc thế hệ cũ, quả dâu tây này rốt cục thế nào, các bác ăn ăn một lần sẽ biết!"

Vài bác trai bác gái nửa tin nửa ngờ nhận lấy dâu tây, ngay khi vừa bỏ vào miệng, họ đồng loạt trợn to mắt!

Trời ơi!

Đây là dâu tây gì vậy?

Ăn ngon quá đi!?

Vị chua chua ngọt ngọt, mùi thơm dâu tây đậm đà từ xoang mũi xông thẳng vào ngũ tạng lục phủ, hương vị tuyệt vời đọng lại nơi đầu lưỡi khiến họ không thể dứt ra được!

"Trời ơi! Cháu trai của nhà bác nhất định sẽ thích ăn, cho bác 2 cân!"

"Bà cũng muốn 5 cân! Ăn ngon quá!"

"Đây nữa, cháu ơi, dì cũng muốn 3 cân!"

Một đám bác trai bác gái chen lấn cân dâu tây, thu hút sự chú ý của mấy cái sạp hàng cách đó không xa.

Bọn họ gần như quanh năm ngồi thủ tại chỗ này, cũng đều bán hoa quả cao cấp, giá cả đắt hơn so với trên thị trường, cũng tươi hơn không ít.

Bán lâu, cũng có không ít người quen cũ, khách quen cũ.

Nhưng mới vừa rồi, bọn họ lại thấy không ít mình khách quen cũng đi vào trong đó mua dâu tây?

Chẳng lẽ dâu tây lại ăn ngon như vậy?

Lâm Phong bán hết rất nhanh, hơn một trăm cân dâu tây nhanh chóng bán sạch sành sanh!

Mặc dù anh rất muốn vào trong không gian hái thêm ra bán, thế nhưng anh cũng không thể biến mất ngay trước mặt bao người được!?

May mắn thay, Lâm Phong xuất thân là một nhân viên chuyển phát nhanh, trong khu vực do mình phụ trách, cũng không thiếu chung cư hạng sang, anh đều biết hết.

Vì vậy, Lâm Phong lái xe điện ba bánh, tìm một góc không người, hái đầy một xe dâu tây, làm theo cách cũ lại chạy quanh 4 đến 5 chung cư.

Vào 5 giờ chiều, Lâm Phong bán xong xe dâu tây cuối cùng, ngồi trên xe kiểm kê thu nhập trong ngày hôm nay.

Alipay có hơn 20. 000 nhân dân tệ trong tài khoản, cùng vài nghìn tệ tiền mặt, cả ngày hôm nay anh đã kiếm được gần 30000 tệ từ bán dâu tây!

Mức thu nhập này bằng với mình làm việc chăm chỉ suốt 3 tháng liền!

Hơn nữa, trọng điểm là trong không gian của anh còn có hơn 400 cân dâu tây!

Trái tim của Lâm Phong đập bịch bịch, anh bỗng nhiên ý thức được, dường như mình có thể phát tài dựa vào không gian mà chính mình lấy được?

Anh có thể cho Thiến Thiến sống cuộc sống tốt!

Lâm Phong hít sâu một hơi, đè xuống xao động trong lòng, đầu tiên anh cẩn thận cất tiền, sau đó đi chợ thức ăn mua chút rau dưa cùng thịt, cuối cùng lái xe điện ba bánh đi đón Thiến Thiến tan học.

Khi Lâm Phong đến cổng nhà trẻ Lam Thiên, những bạn nhỏ đều đã về gần hết.