Cứu Với! Đại Sư Huyền Học Tu Tiên Bị Thiên Đạo Giáng Sét Rồi!

Chương 9: Tiếng đập cửa bất ngờ

"Người vừa rồi không tính, chúng ta còn lại hai suất nữa, tiếp tục thôi."

Bình luận lại bùng nổ:

【Ôi trời? Lần đầu tiên thấy một nữ streamer dám mạnh mẽ như vậy, dám nguyền rủa người khác chết!】

【Độc ác quá, chỉ là nói đùa thôi mà, sao lại phải nguyền rủa người ta?】

【Biết đâu Tam Lạc nói đúng, chúng ta cứ chờ xem tin tức như cô ấy nói!】

【Mày con khốn! Tao sẽ gϊếŧ mày…】. Bình luận của "Ông Nội Bạo Ngược" tràn ngập lời chửi rủa thô tục, nhưng nhanh chóng bị báo cáo và hắn bị đá khỏi phòng livestream.

Tam Lạc hoàn toàn không quan tâm đến hắn, cô phát một bao lì xì khác.

Bao lì xì nhanh chóng được mọi người tranh giành hết, và người trúng thưởng lần này có ID là ‘Tâm Chi Ái’.

‘Tâm Chi Ái’ rất hiểu chuyện, lập tức gửi tặng một món quà ‘Ngân Hà Rực Rỡ’.

Hiệu ứng quà tặng rực rỡ tỏa sáng trên màn hình.

Tam Lạc bắt đầu gửi yêu cầu kết nối video. Đối phương do dự một chút rồi chấp nhận.

Xuất hiện trước mọi người là một phụ nữ trẻ, tóc tai rối bù, đôi mắt thâm tím. Cô ấy ôm bụng, đôi mắt chứa đựng nỗi đau buồn lẫn sự mong chờ.

“Tôi muốn nhờ cô tính xem đứa bé trong bụng tôi là con trai hay con gái,” giọng của Tâm Chi Ái yếu ớt, nhưng cách cô xoa bụng thể hiện rõ tình thương với đứa trẻ.

Tam Lạc im lặng trong một lúc, rồi nói, “Bây giờ chị hãy đứng dậy, đi khóa cửa lại.”

Tâm Chi Ái sững sờ, “Gì cơ?”

“Nếu chị không muốn đứa trẻ gặp nguy hiểm, hãy làm theo lời tôi.”

Bình luận tiếp tục nảy lửa:

【Tam Lạc lại chơi chiêu bí ẩn gì nữa đây? Sao phải khóa cửa, giải thích cho rõ chứ!】

【Có khi nào cô ấy đang bị bạo hành không? Khóa cửa là để bảo vệ chị ấy.】

【Chắc cô này không phải người tốt lành gì, hỏi xem con là trai hay gái, có khi nào nếu là con gái thì phá bỏ không?】

【Mọi người đừng phán xét bừa, cô ấy chỉ đang hỏi thôi mà!】

Ngồi trước màn hình, Tâm Chi Ái bỗng như nhớ ra điều gì, khuôn mặt tái nhợt, toàn thân cô căng cứng, đôi tay run rẩy ôm chặt lấy bụng.

Tam Lạc khẽ thở dài, dịu dàng trấn an, “Đừng sợ, tôi sẽ giúp chị. Bây giờ đứng dậy, khóa cửa đi.”

Dường như lời nói của Tam Lạc đã xoa dịu Tâm Chi Ái. Cô ấy nhanh chóng đứng dậy, chậm rãi bước đến cửa và chuẩn bị khóa lại. Đúng lúc đó, tiếng đập cửa dữ dội vang lên từ bên ngoài.

Tâm Chi Ái như con chim non sợ hãi, hét lên một tiếng, lùi lại mấy bước, tay ôm bụng, khuôn mặt trắng bệch.