Xem Bói Quá Chuẩn, Bị Cảnh Sát Trưởng Hương Giang Để Ý

Chương 7

Sau khi xem không thấy có vấn đề gì, Diệp Quốc Phú mới giao hành lý cho Chu Thời An rồi nói tạm biệt hai người, dù sao ông ấy cũng đang trong giờ làm việc. Thẩm Ninh nói một tiếng cảm ơn.

"Chào anh, đồng chí Chu, làm phiền anh rồi." Thẩm Ninh nhìn Chu Thời An và cười nói.

"Chào cô, không phiền đâu."

Chu Thời An xách hành lý của Thẩm Ninh bỏ vào trong xe, sau đó Thẩm Ninh lên xe, trên đường hai người đều im lặng không nói gì, Chu Thời An vốn có tính ít nói, còn Thẩm Ninh thì sợ nói nhiều sai nhiều, cẩn thận vẫn tốt hơn. Xe đi nửa tiếng đã thuận lợi tới khu tập thể.

Đã là chạng vạng tối, chỉ có tốp năm tốp ba người ngồi ở bên ngoài nói chuyện phiếm.

Chu Thời An cho xe dừng ở ngoài cổng nhà họ Hứa, Thẩm Ninh chưa kịp cầm lấy thì Chu Thời An đã cầm lên rồi đi vào trong sân.

"Mẹ, mẹ, có một chị gái xinh đẹp tới." Hóa ra là hai em họ đang chơi ở trong sân nên nhìn thấy Thẩm Ninh.

"Ninh Ninh, Ninh Ninh, cuối cùng cũng đến rồi, để cô xem nào, gầy, gầy đi thật rồi." Nghe thấy tiếng gọi, Thẩm Kiến Hồng đang đeo tạp dề cũng nhanh chân bước ra. Nói được hai câu đã nghẹn ngào ôm lấy Thẩm Ninh.

Nhất thời Thẩm Ninh không biết nên làm thế nào, may nhờ Chu Thời An nói: "Thím, chúng ta đi vào trước đi, đi vào rồi nói sau."

Thẩm Kiến Hồng cũng phản ứng lại, nhìn thấy những ánh mắt tò mò của người xung quanh, bà ấy mới vội vàng buông Thẩm Ninh ra.

Nhưng mà trước đó cái cậu Tiểu Chu này còn gọi bà ấy là chị dâu, sao bây giờ lại đổi thành thím rồi, kỳ lạ!

"Đi, Ninh Ninh, chúng ta vào nhà, Tiểu Chu cũng vào đi, cơm đã nấu xong rồi, chỉ chờ hai đứa thôi."

Sau khi vào nhà, Chu Thời An đặt hành lý xuống rồi muốn đi ngay, Thẩm Kiến Hồng không cho, Chu Thời An vừa giúp đón người trở về, sao có thể để anh đi chứ, chuyện này không hợp lý.

Chu Thời An nói: "Để hôm khác đi thím, cháu còn chút việc chưa làm xong."

Thẩm Ninh đã nhìn ra có lẽ là Chu Thời An sợ quấy rầy sự đoàn tụ của bọn họ, cô bèn khuyên Thẩm Kiến Hồng: "Hôm nay đồng chí Chu đón cháu cũng vất vả, để hôm khác hãy mời đồng chí Chu tới dùng cơm." Cô cũng phải cảm ơn anh cẩn thận!

Chu Thời An nhìn Thẩm Ninh chăm chú, có lẽ đến bản thân anh cũng không biết mình dịu dàng đến mức nào, cô gái nhỏ hé miệng, trên khuôn mặt trắng nõn chứa đầy ý cười, anh không dám nhìn nhiều, chỉ sợ khiến cô gái nhỏ cảm thấy mạo phạm.

Thẩm Kiến Hồng chỉ để ý đến Thẩm Ninh, nếu không đã phát hiện ra rằng, Chu Thời An bình thường lạnh như băng, thế mà hôm nay lại khác thường như vậy...