Khi Nữ Chính Truyện Ngược Cầm Kịch Bản Thế Thân

Chương 4

Tang Trữ Ngọc không nói gì.

Nàng biết hắn ta không lừa nàng.

Nhưng nếu cứ tiếp tục như thế này, không chừng một ngày nào đó nàng sẽ thẳng tay thọc chết đại sư huynh mất.

Khoan đã…

Nam chính mà chết cũng tính là hoàn thành cốt truyện đúng không nhỉ?

Hơn nữa, giá trị mến mộ chẳng phải sẽ tăng lên ngay lập tức sao?

“Cốt truyện chưa kết thúc mà nam chính chết, cả thế giới sẽ sụp đổ đấy.” Như đoán được suy nghĩ trong lòng nàng, Bùi Tuyết Tẫn kịp thời nhắc nhở.

Thôi được rồi.

Tang Trữ Ngọc tiếp tục giơ búa lên, nặng nề giáng xuống.

“Rắc...”

Thanh sắt trên đe gãy thành hai đoạn, nàng không thèm nhìn lại mà đứng dậy bước ra ngoài.

Hai sư huynh sư tỷ ngoài cửa đã nói đến đoạn phái Vô Thượng đi Bách Dược Cốc xin thuốc rồi.

Cửa lò rèn đột ngột mở ra, làm hai người giật nảy mình.

Còn đáng sợ hơn là biểu cảm của tiểu sư muội đứng trong cửa…

Một khuôn mặt bất cần đời, ánh mắt trống rỗng, trên tay cầm chiếc búa sắp nứt.

“Tiểu sư muội?” Nữ tu sĩ khẽ nhíu mày: “Trời lạnh thế này, sao còn rèn linh khí?”

“Đúng vậy.” Nam tu sĩ phụ họa: “Cẩn thận kẻo khí lạnh làm nứt tay, tuy chữa được nhưng vẫn đau lắm đấy.”

“Chào sư tỷ, sư huynh. Trong này không lạnh ạ.” Tang Trữ Ngọc đi thẳng vào vấn đề: “Vừa rồi nghe hai người nói đại sư huynh của phái Vô Thượng bị trọng thương sao?”

Nghe nàng nhắc đến chuyện này, hai người nhìn nhau một cái, đều thấy sự phức tạp trong mắt đối phương.

Mặc dù giữa tiên môn và yêu tộc không có thù oán gì, nhưng cũng chẳng thân thiết. Nhất là những năm gần đây, nhiều yêu quái tác oai tác quái làm hại người, quan hệ giữa hai giới đã tệ hại đến mức đóng băng.

Dù tiểu sư muội xuất thân từ yêu tộc, nhưng cũng được các sư huynh sư tỷ chăm sóc đến lớn, được yêu thương như em gái ruột – giống như báu vật trong lòng bàn tay vậy.

Thế mà tháng này không biết có chuyện gì xảy ra, nàng ngày nào cũng chạy sang tông phái bên cạnh, quấn quýt quanh đại đệ tử bên đó.

Nếu đại đệ tử đó cũng yêu thương bảo vệ nàng như họ thì cũng không sao, dù sao quan hệ giữa hai phái cũng khá tốt.

Nhưng trớ trêu thay, đại sư huynh của phái Vô Thượng vốn là người xem thường yêu tộc, tính tình cũng lạnh nhạt xa cách người khác.

Chỉ trong tháng này, tiểu sư muội không biết đã bị từ chối biết bao nhiêu lần.

Họ nhìn thấy trong mắt, mà lòng đau quá nửa, nhưng lại chưa nghĩ ra được cách giải quyết.