Trên mảnh đất khô cằn nằm một cô gái trẻ với toàn thân lấm lem.
Xung quanh vang lên những tiếng rêи ɾỉ the thé khiến da đầu tê dại.
"Ký chủ tỉnh dậy! Nếu không tỉnh lại sẽ bị ăn thịt đấy!"
"Chẳng lẽ ta vừa mới liên kết với ký chủ đầu tiên đã phải quay về rồi sao, ta không cam lòng hu hu hu!"
Lâm Niệm từ từ mở mắt ra, đang định mắng cái kẻ cứ luôn miệng lải nhải kia, đột nhiên -
Một khuôn mặt phóng to xuất hiện trước mặt, khuôn mặt trắng bệch đầy máu, toàn bộ da thịt lộn ra ngoài, chỉ còn lại một con mắt đỏ ngầu miễn cưỡng nhận ra đây là khuôn mặt người.
Chỉ thấy nó há to miệng để lộ những chiếc răng nanh sắc nhọn, mùi hôi thối nồng nặc ập vào mặt.
"Má ơi!"
Lâm Niệm không nghĩ ngợi gì, trực tiếp quay người bỏ chạy.
Đây là zombie phải không? Là loại zombie trong phim phải không? Tại sao lại đối mặt với mình như vậy chứ! Mình lại ở đây vì sao chứ!
"Sau khi ngươi chết đã được hệ thống của ta chọn trúng, ngẫu nhiên xuyên không đến vị diện mạt thế, nhanh chóng liên kết với hệ thống của ta đi!"
Tên kia lại gào lên, Lâm Niệm vừa chạy vừa tranh thủ nhìn quanh để tìm xem người kêu mình chạy nhanh ở đâu.
Xung quanh không một bóng người, đất đai nứt nẻ, phía sau còn có mấy con zombie kéo theo thân thể tàn tạ đuổi theo mình, miệng còn phát ra những tiếng rêи ɾỉ khủng khϊếp, làm gì có ai chứ!
Chờ đã, những thứ này sao lại khác với trên TV, tại sao tốc độ lại nhanh như vậy!
"Ký chủ! Nhanh chóng liên kết với hệ thống!"
"Ngươi, ngươi ở đâu? Cái gì, cái gì liên kết?!"
Lâm Niệm gần như sắp hết hơi, nhìn thấy zombie càng ngày càng gần mình, nước mắt chảy ra thành hai hàng, theo động tác chạy bị hất ra phía sau.
Hu hu hu cái gì chứ, người khác xuyên không thì ăn ngon uống say, xuyên không của mình lại chạy đua với zombie ở nơi hoang dã!
"Đinh, có liên kết với hệ thống mở cửa hàng mạnh nhất vũ trụ không?"
Lâm Niệm không kịp phàn nàn về cái tên kỳ quái này, vội vàng mở miệng hét lên, "Có có có có có!"
Một cơn gió lạnh thổi qua sau gáy, Lâm Niệm theo bản năng lao về phía trước, ngã xuống đất.
Móng vuốt của zombie lướt qua vai.
Lâm Niệm đau đớn bò dậy, nhìn thấy móng vuốt của zombie càng ngày càng gần mình, tuyệt vọng đưa tay ra muốn đỡ.
"Đinh, liên kết thành công, chế độ vô địch đã được kích hoạt."
Chỉ thấy trước mắt lóe lên ánh sáng trắng, toàn bộ con zombie bị bắn bay, hóa thành tro bụi giữa không trung.
Tiếp theo đó, mấy con zombie phía sau cũng biến mất trong không trung với cùng một góc độ và tư thế.
Lâm Niệm kinh ngạc há to miệng, biến thành một chữ o tròn trịa, "Đây... đây là cái gì?"
"Phù, cuối cùng cũng kịp, làm ta sợ chết khϊếp."
"A." Lâm Niệm chớp chớp mắt, khép miệng lại, mới nhận ra cái kẻ tự xưng là hệ thống này đang nói chuyện trong đầu mình.
"Ngươi là ai? Tại sao lại ở trong đầu ta? Còn nữa, vị diện mạt thế là gì?"
Cái đầu nhỏ của Lâm Niệm chứa đầy những câu hỏi lớn.
"Khụ khụ, ta là hệ thống mở cửa hàng mạnh nhất vũ trụ 098, tồn tại trong ý thức của ký chủ, ký chủ có thể trực tiếp dùng ý niệm giao tiếp với hệ thống trong đầu."
098 chỉnh đốn lại cảm xúc của mình, cố gắng làm cho mình trở nên nghiêm túc:
"Đây là vị diện mạt thế, sau khi ngươi chết đã được hệ thống của ta chọn trúng, đến nơi này."
"Ta biết, xuyên không mà..." Lâm Niệm tiếp nhận khá nhanh, dù sao cũng xem nhiều tiểu thuyết và phim ảnh.
Chỉ là không ngờ chuyện này lại xảy ra với mình.
Lâm Niệm chỉ là một sinh viên đại học bình thường, vì trượt chân ngã trong phòng tắm công cộng, sau gáy đập vào đinh sắt treo quần áo, mất máu quá nhiều mà chết.
Nhớ lại cái chết tệ hại và xấu hổ của mình, Lâm Niệm không khỏi có chút buồn bã - chết mà không mặc quần áo, hu hu hu.
"Không cần lo lắng, hệ thống của ta đã xóa sạch mọi dấu vết tồn tại của ngươi, thân thể của ngươi đã biến mất."
098 đắc ý nói.
"Vậy thì tốt quá, cảm ơn ngươi nha..." Lâm Niệm vỗ vỗ ngực, chợt nhớ ra điều gì đó, "Vậy chủ nhân của thân thể này thì sao?"
Vừa dứt lời, đầu Lâm Niệm đột nhiên choáng váng trong giây lát, ký ức của nguyên chủ tràn vào đầu.
Nguyên chủ cũng tên là Lâm Niệm, cùng đồng đội sống trong mạt thế đã một năm, do cấp bậc dị năng quá gà mờ, lại luôn là cấp một nên bị đồng đội ghẻ lạnh.
Nhưng nhờ nhà nguyên chủ tích trữ nhiều vật tư, lại là dị năng hệ thủy, nên trở thành vòi nước di động của đội.
Kiêm luôn người bị lợi dụng.
Nhưng sau khi vật tư tích trữ của nguyên chủ ăn hết, địa vị trong đội ngày càng thấp, cuối cùng đội có thêm một dị năng giả hệ băng cấp bốn, cô hoàn toàn bị bỏ rơi.
Cuối cùng, trong một lần ra ngoài, cô bị đồng đội bỏ lại trên mảnh đất hoang này, còn cướp đi thức ăn cuối cùng của cô.
Nguyên chủ đau lòng, lại gặp phải mấy con zombie, tự biết không đánh lại, dứt khoát tự cắt cổ mình.
Lâm Niệm xuyên qua lúc cô vừa mới tắt thở.