Không Phải Cứ Gặp Nhau Là Rời Xa

Chương 1

Trước khi ta bị đưa đến phòng bạo quân, cung nữ ở cửa đã tặng ta một bông hoa.

"Sao lại tặng hoa?"

"Ta hy vọng cô sẽ được hạnh phúc trước khi ch*t."

Cung nữ nhìn ta như thể đang nhìn người ch*t.

Ta cùng nàng nắm tay nhau, nhìn nhau rưng rưng nước mắt, không ai nói nên lời.

Nghe đồn bạo quân mỗi đêm gϊếŧ một nữ nhân, ta là người thứ tám được đưa đến đây.

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì sáng mai ta sẽ có mặt ở đây.



Nhưng sự việc ngoài ý muốn xảy ra.

Trên thực tế, ta đã xuyên không, Cục Quản Lý Thời Không đã gửi ta đến đây, đồng thời ta cũng được mang theo điện thoại di động và kết nối Internet.

Họ để ta phát sóng lý do tại sao tên bạo quân gϊếŧ người.

Các thế hệ sử gia sau này đã tranh luận về động cơ gϊếŧ người của tên bạo quân không thôi.

Một số người nói đó là sự coi thường phụ nữ, số khác lại cho rằng đó là do có bóng ma thời thơ ấu.

Để giải thích cho bí ẩn, ta đã được cử đến thời đại này vào năm thứ tám kể từ khi Cục Quản lý Thời Không thành lập.

Ban đầu, ta dự định trở thành một cung nữ, nhưng giữa chừng lại xảy ra trục trặc và ta đã trực tiếp trở thành công chúa của một quốc gia nhỏ.

Điều này không phải sẽ khiến ta chết ngay lập tức sao?

Ta định bãi công.

Nhưng bên cục quản lý nói nếu tối nay ta phát sóng trực tiếp thì lương của ta sẽ được tăng gấp đôi.

Ta kiên quyết từ chối: “Không được! Thế thì tôi cũng không thể đi lên rồi chết trở về được!”

Cục quản lý: "Mười lần."

Mười lần?

Ta đã làm một số phép tính trên ngón tay của mình.

Trời ơi mười lần đó!

Ta vui vẻ đồng ý: “Có tiền hay không không quan trọng, quan trọng là phải cống hiến hết mình cho công việc."

Khi ta đến, tên bạo quân vẫn chưa về.

Trong tẩm điện trống trải tràn ngập hồn ma của bảy người phụ nữ, thậm chí trên rèm cửa còn viết đầy oán hận.

Ta nằm trên chiếc giường lớn gian nan chờ chết.

Ta quyết định lướt tóp tóp một lúc gϊếŧ thời gian.

Sau khi lướt xem hàng chục mĩ nam khoe cơ bụng, ta bấm vào một kênh mukbang khác.

Chân giò to với nước sốt đậm đà, qua màn hình ta có thể cảm nhận được mùi thơm phả vào mặt, chờ ta ch*t trở về tôi cũng sẽ ăn một cái chân giò sốt như vậy .

Ta mải mê xem đến nỗi không nhận ra có người đang đi đến phía sau mình.

Thẳng đến khi bị hơi nóng phả vào mặt, người phía sau mới khó hiểu hỏi: "Đây là đang xem cái gì?"

Tôi sửng sốt, ngơ ngác quay đầu lại: “Ta đang xem mukbang.”

Khuôn mặt của tên bạo quân sát ngay cạnh tôi.

Đôi mắt này, cái mũi này, làn da này còn đẹp hơn cả mĩ nam.