Lý tài nhân tự biết bản thân vừa làm ra hành động bất nhã nên co quắp bất an đứng tại chỗ, nhìn ra trên người Tiểu Nguyệt không có vết thương nàng ta lập tức hành lễ:
"Thần thϊếp tạ ơn Nhu tần nương nương."
Một tỳ nữ ở phía sau nàng ta vội vàng quỳ xuống bò đến nâng Tiểu Nguyệt đứng dậy.
Chủ tớ ba người vội vội vàng vàng đi ra khỏi điện.
Cả người Sơ Tửu Tửu thả lỏng, giống như người vừa thoát chết chính là nàng.
Hệ thống:...
[Có phải là có chỗ nào sai sai rồi không?]
Sơ Tửu Tửu vươn vai duỗi eo:
"Vậy ngươi nói xem ta có hoàn thành nhiệm vụ không?"
Hệ thống: “…”
Hai tỳ nữ trộm liếc mắt nhìn nàng làm cho nàng vừa lộ chút bản tính đã phải nhanh chóng trở lại trạng thái cao lãnh lạnh nhạt.
Nàng hừ lạnh một tiếng, vừa bước vào trong phòng vừa nói:
"Coi như các nàng gặp may mắn."
Nô tỳ thấy toàn bộ quá trình:...
Sao nàng ta lại cảm giác nương nương cố ý thả ly rượu rơi xuống đất nhỉ.
Trong điện, Sơ Tửu Tửu ngồi ở sập, ngón tay thon thả ngọc ngà cầm một miếng điểm tâm đưa vào miệng, nàng không biết đây là loại điểm tâm gì, tan chảy trong miệng còn đọng lại hương hoa nhàn nhạt.
Quá là ngon!
Nhưng tưởng tượng tới cốt truyện mình phải trải qua, điểm tâm đột nhiên không thơm ngon nữa.
Điều khiến nàng ấn tượng với cuốn sách này là nhân vật ở trong sách hầu như toàn là vai ác.
Khi ấy đã cảm thấy sởn tóc gáy vì người nào xuất hiện trong truyện đều chiếm chín trên mười phần trăm là tay nhuốm máu tươi.
Ngay cả Lý tài nhân hiền lành vừa nãy cũng sẽ dần hắc hóa, trước khi truyện có kết cục nàng ta đã điên cuồng gϊếŧ rất nhiều người không liên quan tới mình.
Trong sách nữ chủ từ tài tử chém gϊếŧ hết những kẻ cản đường rồi lên vị trí quý phi, Sơ Tửu Tửu cho rằng nàng sẽ là ngoại lệ của Hoàng Đế, ai ngờ không bao lâu đã bị ác độc Hoàng Đế "răng rắc" gãy cổ.
Kể cả nam chủ cũng vậy, bị đại vai ác Hoàng Thượng hạ lệnh diệt khẩu, còn mai táng nam chủ nữ chủ ở cùng nhau, khiến cho các văn võ bá quan cạn lời bình phẩm: hắn đúng là kẻ điên!
Thời điểm đọc đến đoạn đó Sơ Tửu Tửu cũng sợ ngây người, không thể không nói là người viết ra cuốn sách này quá tài giỏi.
Nàng hốt hoảng nghĩ trong lòng: nếu bản thân mà sống ở hậu cung biếи ŧɦái như thế chắc không thể sống quá một ngày.
Ai có thể tưởng tượng chính mình sẽ đột nhiên chết đi, thôi chết thì cứ chết, nhưng sao lại để nàng xuyên vào quyển sách này, nàng chỉ là một người đầu óc giản đơn không có cách nào thắng được người cổ đại đâu.
Hai tỳ nữ đứng chờ ở bên cạnh lặng lẽ nhìn nàng ưu nhã cầm một miếng lại một miếng điểm tâm nhét hết vào miệng, tới khi hai má phồng lên mới nhai nhồm nhoàm.
Hai vị tỳ nữ: “???”
Tiểu Lan tiến lên nhỏ giọng nhắc nhở Sơ Tửu Tửu:
"Nương nương, người ăn chậm một chút, đừng nghẹn."
Một tỳ nữ khác tên là Tiểu Quỳ chạy nhanh đến cầm chén trà đặt ở trước mặt nàng để nàng có thể cầm lên uống bất cứ lúc nào.
Sơ Tửu Tửu gật gật đầu, uống một ngụm trà, thất thần nghĩ: kệ đi, tới đâu hay tới đấy, sống thêm được một lúc là kiếm lời rồi.