Trong căn phòng âm u có rèm màn được làm bằng chỉ bạc lấp lánh thấp thoáng một bóng dáng yểu điệu xinh đẹp.
Rất nhiều ký ức xa lạ đột ngột ùa vào trong đầu cả người nàng run lên.
Sơ Tửu Tửu che đầu, choáng váng không biết chuyện gì đang xảy ra.
Không phải nàng đã chết rồi sao?
Chưa kịp nghĩ ngợi xem bản thân đang ở đâu, một âm thanh lạnh băng vang vọng bên tai:
[Hệ thống nữ phụ ác độc đã kích hoạt!]
Vào lúc này, hàng loạt người trong cung tự dưng đầu choáng mắt hoa loạng choạng suýt ngã.
Nô tỳ đang quỳ gối ngoài điện ôm chặt đầu, cảm giác đau nhói xuất hiện chưa được hai giây đã biến mất hoàn toàn.
Hệ thống hồn nhiên không biết chính mình vừa bị hỏng hóc sai lầm.
Tiếng nói xa lạ làm nàng hoảng sợ, Sơ Tửu Tửu trợn tròn mắt, bây giờ mới thấy rõ giường nằm cổ xưa xa hoa không giống bình thường, kết hợp với thông tin mà hệ thống mang đến, nàng ngơ ngác ngờ ngợ ra điều gì đó rất kinh khủng.
Một lúc sau Sơ Tửu Tửu mới biết bản thân đã chết, sau đấy xuyên vào cuốn sách cổ đại mình từng đọc qua, trở thành nữ phụ ác độc sẽ chết ở vài ba chương đầu.
[Ký chủ, muốn sống sót ký chủ phải đi theo đúng cốt truyện của nữ phụ.]
Thật vất vả chờ nàng tiêu hóa xong, lại nghe thấy “Hệ thống” nói muốn muốn sống sót, cần thiết phải đi xong ác độc nữ xứng cốt truyện.
Mãi mới tiêu hóa xong sự thật đau lòng, ai ngờ hệ thống lại úp thêm một tảng đá nghìn tấn lên nàng.
Nó muốn nàng phải sống sót để tiếp tục hoàn thành công việc của nữ phụ?
Sơ Tửu Tửu khổ sở không thể chịu nổi.
"Không có lựa chọn khác sao?"
Hệ thống:
[Đây là lựa chọn duy nhất của ký chủ.]
Nàng hít hít mũi, dung mạo hoa nhường nguyệt thẹn hiện lên vẻ mệt mỏi:
"Ta muốn ra khỏi cung..."
Đừng nói về việc hoàn thành cốt truyện của nữ phụ, bởi hậu cung là nơi ăn thịt người, nàng sống trong thế giới hiện đại bình yên sao có thể đấu thắng được người ở đây?
Bảo là vài chương, thực chất nữ phụ thành công hủy hoại vài người mà không ai phát hiện ra có điều gì kì lạ, nàng có khả năng như vậy không?
Ba mươi sáu kế chạy là thượng sách, Sơ Tửu Tửu sinh ra cảm xúc muốn thu dọn đồ đạc đi ra ngoài cung cũng không có gì bất ngờ.
Nhưng hệ thống vô tình cắt đứt suy nghĩ viển vông của nàng:
[Nếu ký chủ không làm nhiệm vụ, ký chủ sẽ không thể sống tiếp được nữa.]
Sơ Tửu Tửu: “!”
Nàng mải móng thay đổi thái độ:
"Đừng, đừng, đừng, ta nói đùa thôi, sao có thể tin là thật chứ?"
[Vậy ký chủ hãy làm tiếp thu nhiệm vụ ngay bây giờ.]
Nhanh như vậy? Nàng chưa có thời gian tìm hiểu xem tiếp theo nên làm gì cơ mà?
Thanh âm lạnh lẽo quanh quẩn mãi không dứt:
[Nhiệm vụ của ký chủ là ban rượu độc cho nô tỳ kề cận bên cạnh Lý tài nhân.]
Sơ Tửu Tửu: Ban.. Ban rượu độc?!
Có vấn đề khó hiểu nào đều có thể nhìn lại ký ức trong đầu để biết thêm chi tiết.
Vì vậy nàng bắt đầu chải chuốt lại ký ức.