Ta Dựa Vào Đoán Mệnh Trở Thành Vạn Nhân Mê

Chương 32: Thầy bói trẻ tuổi

Lâu Dương cũng thấy phương án này không ổn lắm, vấn đề chính là không tìm được thầy bói nào có thể không bị phát hiện.

Từ Kiến Dương thấy mọi người không có cách, cũng không ép họ nghĩ tiếp nữa, liền cho họ về.

Lâu Dương đi theo mọi người ra khỏi cổng nhà họ Từ, nhưng ngay khi bước chân ra cửa, anh ta chợt nhớ ra một chuyện mình đã quên.

Có thầy bói trẻ tuổi hơn không nhỉ?

Hình như... có đấy.

Mắt Lâu Dương sáng lên, vỗ trán một cái, quay người đi tìm Từ Kiến Dương nói chuyện này.

Từ Kiến Dương đã tính bỏ cuộc, nghe Lâu Dương nói xong liền vội hỏi: "Có người phù hợp à? Anh nói xem, là thầy như thế nào?"

"Rất giỏi, cực kỳ giỏi."

Lâu Dương khen không ngớt lời: "Hơn nữa... cậu ấy hiện đang là nhân viên của Vân Đồ."

Từ Kiến Dương nhíu mày nói: "Vân Đồ bây giờ còn có nhân viên 60-70 tuổi à? Không ổn lắm đâu?"

"Không không không" Lâu Dương lộ vẻ mặt bí hiểm: "Thầy mới 23 tuổi thôi."

Từ Kiến Dương nghe vậy, sững người, rồi hỏi: "23 tuổi? Tôi không nghe nhầm chứ? Có thầy trẻ như vậy sao? Đáng tin cậy không đấy..."

"Nếu ông không yên tâm..."

Lâu Dương nói: "Hay là tự mình gặp mặt một lần."

Từ Kiến Dương im lặng nhìn anh ta, một lúc sau, ông chậm rãi gật đầu.

Lâu Dương ra khỏi nhà Từ Kiến Dương thì đã gần đến giờ ăn trưa.

Văn phòng giám đốc bộ phận Thiết kế là nơi giám đốc và trưởng nhóm dùng chung. Anh ta vừa về đến văn phòng, Đan Dương bên cạnh lập tức xông lên, miệng nói liên hồi: "Giám đốc, giám đốc, tôi có chuyện quan trọng muốn nói với anh!"

Lâu Dương ra hiệu cho anh ta đừng nói vội, rồi từ từ lên tiếng: "Tiểu Đan à, trước khi cậu nói chuyện đó, tôi cũng có chuyện quan trọng muốn nói với cậu."

Đan Dương hơi sửng sốt.

"Hôm nay tôi bị Từ lão gia gọi đi gặp."

Lâu Dương tiến đến gần Đan Dương, nói nhỏ: "Mấy giám đốc, phó giám đốc có quan hệ tốt với Từ tổng đều bị ông ấy gọi đến."

Đan Dương trợn tròn mắt, hỏi đầy kinh ngạc: "Ông Từ? Anh nói cựu chủ tịch Từ Kiến Dương à? Không phải ông ấy đã về hưu, không hỏi han gì đến công việc công ty nữa sao?"

"Đương nhiên ông ấy không hỏi chuyện công ty, cậu ngốc à!"

Lâu Dương đập đầu Đan Dương: "Ông ấy hỏi chúng tôi về chuyện của Từ tổng, ví dụ như gần đây sức khỏe thế nào, có chuyện gì bất thường không, còn nói..."

Nói đến đây, vẻ mặt anh ta có vẻ hơi do dự.

"Còn nói gì nữa?" Đan Dương tò mò hỏi.

"Từ lão gia muốn tìm một thầy bói sắp xếp vào công ty chúng ta, hỏi chúng tôi có đề xuất gì không..." Lâu Dương lau mồ hôi trán, giọng càng lúc càng nhỏ.

"Trời ơi?!" Đan Dương kêu lên sợ hãi, khiến mọi người chú ý.