Ta Dựa Vào Đoán Mệnh Trở Thành Vạn Nhân Mê

Chương 3: Thần côn

Ban đầu Đường Diễm tưởng mình bị chấn thương sọ não, còn đi khám bác sĩ chuyên khoa thần kinh, nhưng bác sĩ bảo cậu bình thường. Sau đó cậu lại đi khám mắt, kết quả kiểm tra cho thấy không có bất thường, thị lực thậm chí còn tăng 0.2 so với trước.

Vì sợ bị coi là kẻ điên, Đường Diễm chưa bao giờ dám kể chuyện này với ai, thường ngày cũng cố gắng tránh đám đông, tránh đối diện với người khác.

Đường Diễm liếc nhìn pop-up trên đầu người đàn ông.

[Vận mệnh cuộc đời: Sinh ra với chiếc thìa vàng, vì lời nói của kẻ tiểu nhân mà mất đi người thân, vận mệnh nhiều chông gai, sự nghiệp không thuận lợi, bị áp bức trong công việc, nếu gặp quý nhân có thể đại phú đại quý.]

Có vẻ là một người đi làm gặp khó khăn trong sự nghiệp.

[Nguy cơ tử vong: Sẽ chết vì tai nạn xe cộ trong vòng 5 phút tới, xác suất 89%.]

Đường Diễm sửng sốt vài giây, ánh mắt hiện lên vẻ kinh ngạc.

Cậu vô tình nhìn trộm sinh tử của người khác, nhưng đã thấy thì không thể làm ngơ được. Vì vậy, cậu lập tức bắt đầu nghĩ cách giữ chân người đàn ông này trong 5 phút.

Thấy Đường Diễm không phản ứng, người đàn ông hỏi lại: "Điện thoại rơi hỏng rồi sao?"

Đường Diễm cầm chiếc điện thoại vẫn còn nguyên vẹn, giả vờ nhìn ngắm, rồi tỏ vẻ đau lòng, nói dối: "Chắc là rơi hỏng rồi, bị đơ mất rồi."

Đường Diễm vốn tưởng người đàn ông sẽ cầm điện thoại của cậu kiểm tra, nhưng ngoài dự đoán, người đàn ông trực tiếp lấy ví từ trong túi, rút ra một xấp tiền đưa cho cậu.

Đường Diễm ngẩn người.

Người này cũng dễ bị lừa quá nhỉ? Không trách sự nghiệp không thuận lợi, bị áp bức trong công việc...

Đường Diễm từ từ đưa tay, khi nhận tiền, cậu tận mắt thấy xác suất tử vong của đối phương tăng lên 92%.

Ngón tay Đường Diễm theo bản năng nắm chặt xấp tiền, căng thẳng nghĩ biện pháp đối phó khác, bỗng nhiên nảy ra một ý.

Khi người đàn ông chuẩn bị rời đi, cậu búng tay một cái, dưới ánh mắt ngạc nhiên của đối phương, nở một nụ cười bí ẩn, từng chữ từng chữ nói: "Anh bạn, tôi thấy anh cốt cách thanh kỳ, chắc chắn có mệnh đại phú đại quý, hay để tôi xem tướng tay cho anh nhé?"

Người đàn ông nghe vậy khẽ nhíu mày, định từ chối, nhưng Đường Diễm đã nắm chặt tay anh, nhìn chằm chằm vào lòng bàn tay, miệng bắt đầu lẩm bẩm: "Từ nhỏ anh sống trong gia cảnh khá giả, vì một số lý do mất đi người thân, sự nghiệp cũng không được thuận lợi lắm..."

Đường Diễm chưa nói hết câu, người đàn ông đã mạnh mẽ rút tay về, ánh mắt lạnh lùng nhìn cậu, thái độ lịch sự ban đầu không còn nữa, toàn thân toát ra một hơi thở nguy hiểm khó tả.