“Bọn em bắt vẫn còn ở ngục giam ngồi xổm đây. Chắc chúng đã tìm cách để truyền tin ra ngoài. Với lại em cũng đừng quá xem thường lũ cảnh sát. Khinh địch là tối kị biết không”. Hoàng cưng chiều nói.
Linh không nói chuyện.
Không khẳng định không phủ nhận nghĩa là cam chịu.
Hoàng cười cười khen một câu: “Thật Ngoan”.
Hoàng thật sự rất giỏi trong việc tìm ra vảy ngược của người khác Linh lại như bị đạp trúng đuôi mèo con lại gắt gổm lên.
“Ngươi còn có tâm trạng ở cùng ta nói đùa, không nhanh lên là muốn bị đuổi kịp nha. Ngươi chả lẽ liền một con chuột cũng không bằng đi. Hừ”.
“Em quan tâm ta sao? Ta vui lắm”. Hoàng một bộ thật cảm động bộ dạng.
“Mặt dày”. Linh mắng một câu liền không lại nói giả chết.
Thật sự là lời nói của tên này thật khiến người ta phát điên, mặt dày vô liêm sỉ hết mức.
Không bao giờ lại muốn cùng tên này tổ đội.
Không bao giờ.
Không có người để trêu đùa cũng không thể tự nói chuyện một mình đi cũng quá mất giá.
Hoàng cũng không lại nói.
Thế nên trong xe quy về yên tỉnh.
Chiếc xe đi trước yên tĩnh ngược lại chiếc xe theo sau lại ồn ào lên.
Chúng cũng biết việc bị phát hiện chỉ là sớm hay muộn việc cấp bách bây giờ là đem người lưu lại.
Xe đột nhiên tăng tốc làm Linh có chút choáng váng nhưng rất nhanh liền thích ứng. Linh vội vàng về phía sau xem xét.
Họ đang ở trên đường cao tốc, xe lại rất nhiều nhất thời khó mà phân biệt ra đâu là “Con chuột” nhưng Linh tin tưởng vào phán đoán của Hoàng.
Dù nhìn là cỡ nào ngã ngớn nhưng năng lực là không thể phủ nhận.
“Người của bên phía bóng tối sao? Tôi đã gặp chúng ở buổi triển lãm chúng chạy thoát rồi à. Lũ cảnh sát thật rác rưỡi”. Linh khinh thường nói.
“Giữ cho chắc vào tôi tăng tốc đấy. Có vài con chuột nhỏ theo em kìa”. Hoàng nhìn thoáng qua kính chiếu không đợi Linh phản ứng liền mãnh dẫm chân ga.
Chiếc xe này là có cải trang qua cùng với kỹ năng lái của Hoàng rất tốt không hai lời liền kéo ra khoảng cách với xe phía sau.
Xe phía sau biết họ đã bị phát hiện cũng mãnh dẫm chân ga đuổi theo.
“Ngươi không thể nhanh hơn được nữa à không phải gần bắt kịp rồi sao lại mất dấu”. Tên dẫn đầu gắt gổm nói.
Tài xế ủy khuất giải thích nói: “lúc nãy đúng là chỉ kém một chút nhưng...”.
“Nhưng nhưng nhưng chỉ biết nhưng đừng tìm lí do ta cần phương pháp không phải lí do”. Tên dẫn đầu giận mắng.
Quét mắt nhìn một đám tiểu đệ không đứa nào đưa ra được một phương pháp giải quyết.
Thật là tức chết người.
Tên dẫn đầu là Cận, so với này đó bọn tép rua thì gia nhập tổ chức sớm hơn, nổ lực hơn và quan trọng nhất là hắn có thiên phú về biến đổi hình dạng nên trước giờ làm việc chưa bao giờ bị bắt qua, tính bảo mật rất tốt nên được trọng dụng.
Lúc này đây hắn nhận được một nhiệm vụ là đem một vị thành viên quan trọng của tổ chức thù địch cấp bắt.