Hành Trình Chăm Vợ Của Tổng Giám Đốc

Chương 12: Anh lo được

Trương Thu đứng sau lưng anh, muốn đẩy xe đi lại chiếc bàn ăn thì anh lại tức giận bảo:

“Em có phải người hầu của anh đâu mà!”

Cô ngừng tay của mình trong phút chốc, lại im lặng quay cái xe đẩy đi. Lâm Thiên Dực bực bội muốn gỡ tay cô ra, anh gào lên rất đáng sợ rằng:

“Em buông anh ra đi, đừng có làm như vậy nữa. Lo cho thân em đi, anh tự lo cho mình được. Anh lấy em về làm vợ anh bộ em muốn làm người hầu của anh à!”

Trương Thu bóp hai bên vai của anh, nhỏ nhẹ thì thầm:

“Em là vợ anh nên em đang chăm sóc anh đó thôi.”

“Em đi tắm đi, anh tự lo được, ai cần em chăm sóc! Đi đi!”

Anh gỡ tay của Trương Thu ra khỏi vai mình, cô lùi ra sau, buồn bã nói:

“Ừm, em đi tắm đây.”

Thiên Dực ngoái đầu nhìn theo bóng lưng của Trương Thu, nhìn lại bộ dạng của chính mình một lúc rồi vùi đầu vào tay mình. Cơn nóng giận bỗng chốc ập đến khiến anh không thể nào kiềm chế được.

Anh muốn trở lại trước kia, khi mình vẫn còn nắm quyền hành và chăm lo cho vợ mình đầy đủ. Giờ đây không còn gì rồi mà cô ấy còn vì anh mà làm việc như người hầu như vậy.

Đáng lẽ chuyện chuẩn bị đồ ăn sẽ dành cho hộ lý của anh ấy nhưng mà Trương Thu lại muốn dành riêng phần tắm và chuẩn bị đồ ăn cho anh. Thiên Dực hiểu vì sao vợ mình làm vậy chứ. Bởi cô sợ anh ấy rơi vào tay người lạ sẽ bị hành hạ mà không thể hồi phục đàng hoàng được.

Nhưng với thân phận là chồng, anh cũng biết lo cho vợ mình chứ. Tại sao cô không để anh chăm sóc cho mình mà cứ đóng vai một người hầu xa lạ với anh hoài vậy nhỉ.

Lâm Thiên Dực cố gắng di chuyển xe lăn của mình tới chỗ cái bàn gần đó. Tự mình múc cháo ra chén cho chính mình và chén của Trương Thu.

Đến khi cô ra, cháo đã được dọn ra bàn sẵn rồi, Thiên Dực có vẻ cũng không còn tức giận nữa. Cô ấy mỉm cười:

“Cảm ơn anh yêu nhiều nhé!”

Thiên Dực gật đầu, đợi đến khi cô ấy ngồi xuống rồi mới lí nhí câu xin lỗi. Hai vợ chồng cùng nhau ăn cháo. Họ thường ăn cháo vào buổi tối vì Thiên Dực không thích đồ ăn nặng bụng. Trương Thu không muốn làm nhiều món nên nấu thành một nồi, ăn cùng với anh ấy luôn.

“Tuần sau là bắt đầu phẫu thuật phải không anh?” Trương Thu mở đầu cuộc trò chuyện.

“Ừm… bác sĩ nói đây là cuộc phẫu thuật quyết định. Không có một tỉ lệ nào chắc chắn 100%.”

Gật đầu, hai vợ chồng ăn uống xong thì Thiên Dực đi sang phần Lưu Khắc để hỏi thăm về hoạt động của tập đoàn hiện giờ. Còn Trương Thu thì ở lại phòng làm việc.