Kết hôn hơn một năm, Trương Thu phát hiện ra chồng mình yêu công việc hơn vợ rất nhiều. Cô không muốn tin vào suy nghĩ của mình, vậy nên cô mới thủ thỉ với chồng khi hai người nằm trên cùng một cái giường, đắp cùng một chiếc chăn:
“Sao anh lại muốn kết hôn với em sớm vậy?”
Lâm Thiên Dực lúc đó đã mệt, vùi mũi vào tóc cô và thì thầm đáp:
“Trước sau gì thì cũng kết hôn, anh không cần người đẹp nhất hay giàu nhất. Anh cần một người vợ có đủ tố chất để làm bộ mặt đại diện cho mình. Nên anh nghĩ cứ cưới trước để đó cho xong chuyện, rồi bắt đầu đâm vào sự nghiệp mà không bị cha mẹ trách mắng gì.”
Ý chính của câu nói khá rõ ràng, cô và xuất thân của cô ấy là một bộ mặt tốt để bắt đầu, nhất là khi một người như anh luôn sợ sẽ bị áp lực kết hôn khi đang bận việc. Gặp được đối tượng phù hợp tiêu chí rồi thì kết hôn thôi, anh thì có sợ gì chuyện thiếu người đẹp, giàu một chút thì tự có người bu vào thôi.
Mà anh có vướng vào người phụ nữ khác thì sao, thì đối tác của anh vẫn sẽ hợp tác với anh, thì truyền thông vẫn sẽ ủng hộ anh, người đau khổ lại chính là hai người phụ nữ mà anh đã cố ý vướng vào.
Xét về tính đạo đức thì không hay, nhưng người kinh doanh chơi gái thì ai lại cộng thêm đạo đức vào cơ chứ. Cứ có lời thì làm thôi.
Nghĩ đến đây, Trương Thu mất ngủ. Nếu cô là một cô gái lấy anh ấy chỉ vì tiền như vợ của Lưu Khắc, cô sẽ chả quan tâm anh ngủ với bao nhiêu người. Vì anh chỉ cần đưa tiền cho cô là được.
Nhưng Trương Thu cưới anh là vì tình, cái thứ hai còn là vì mặt mũi của hai vị thân sinh. Thời sinh viên mông muội đã vứt đi lòng tự trọng của mình làm cái đuôi của anh, ngay khi cưới về còn không được giữ chút tự trọng ấy thì đời cô sống sao cho đáng mặt con nhà chữ nghĩa đầy người như này?
Cô ấy đã gọi cho luật sư sau đó để gọi hỏi về những thủ tục ly hôn. Bí mật thu thập một số luận điệu luận cứ và hỏi chuyện cha mẹ rồi mới viết đơn trước.
Sáng thứ Hai, Trương Thu biết cha mẹ và chồng mình đang trên đường trở về nhà sau một chuyến du lịch (mà cô từ chối đi cùng) để nghiêm túc nói với họ chuyện ly hôn.
Theo dự định thì mười một giờ trưa sẽ đến nhà, nhưng cô ấy đã đợi hơn một tiếng vẫn không ai về. Những tưởng mọi người bị vỡ kế hoạch, nào ngờ một lúc sau có người điện tới, thông báo với cô rằng chiếc xe của chồng và nhà chồng đã gặp tai nạn. Hiện tại đang đưa vào bệnh viện cấp cứu.
Trương Thu khẩn trương đi tới bệnh viện thì hay tin cha mẹ chồng và người tài xế chở họ đã mất, Lâm Thiên Dực đang điều trị trong phòng cấp cứu. Cô cảm thấy người mình như đang gục ngã, không tiếp nhận nổi những sự thật đau lòng.