Món Nợ

Chương 28: Ông già thèm gái trẻ

Tam Nghị tự mình lái xe về Hoa Ngư Viên, trên đường đi anh chợt nhớ tới gì đó. Mấy hôm trước, khi quan hệ với Cố Hoài Nhi, anh đều bắn rất nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong cô. Định tìm kiếm một quán bán thuốc, nhưng trong đầu lại xuất hiện một ai đó.

"Alo."

"Vừa mới xa tôi đã thấy nhớ rồi sao?" Hạ Phong đang trên đường trở về, lại thấy hắn gọi điện, rất phiền phức nhưng vẫn không quên trêu ghẹo, tên Tam Nghị này như ma quỷ, lúc nào cũng bám lấy anh.

Tam Nghị luôn chán ghét những lời trêu đùa của hắn liền hừ lạnh một tiếng: "Cậu có thuốc tránh thai không?"

"Gì chứ? Tôi là đàn ông là sao có thứ thuốc đó được?"

Tam Nghị tức giận, không muốn đùa giỡn: "Cậu đừng chọc tôi nổi điên!" Anh biết Hạ Phong hiểu ý mình, nhưng hắn lúc nào cũng nói những điều vô nghĩa, không thể nào nghiêm túc.

"Được rồi, được rồi, tôi không có thứ thuốc đó, nếu cậu không muốn có con thì đừng bắn vào trong là được."

"Không được, bắn vào bên trong cô ấy rất sướиɠ." Tam Nghị thẳng thừng từ chối, lại nhớ đêm hôm trước, anh bắn vào trong tiểu huyệt cô, bên trong có bao nhiêu co rút, có bao nhiêu nước, làm cho anh sung sướиɠ không thôi. Nghĩ đến đây, dươиɠ ѵậŧ bắt đầu cương cứng dưới lớp quần.

"Cậu đúng là tên biếи ŧɦái, tôi thấy cậu và cô ấy không thể nào được, cô ấy vẫn còn trẻ còn cậu thì đã..." Hạ Phong không dám nói tiếp, vì cảm thấy khí tức u ám của Tam Nghị muốn xuyên qua điện thoại mà quấn lấy anh.

"Được rồi, được rồi, Tam lão đại hạ hoả, đừng có tức giận, tôi có thứ cậu muốn, đặc biệt khi sử dụng không hề gây tác dụng phụ."

Nghe đến đây, vẻ mặt Tam Nghị có chút dãn ra: "Không chịu nói sớm? Cậu không chọc giận tôi, Hạ gia liền phá sản sao?"

"Tôi thấy cậu và cô ấy thật sự không hợp, cô ấy còn trẻ còn cậu thì sắp thành ông cụ rồi, tôi thấy cậu ở bên cạnh cô ấy trông cực kì biếи ŧɦái. Giống như một ông già thèm gái trẻ vậy." Nói xong lời này Hạ Phong hả hê cúp máy, không để Tam Nghị kịp phản bác.

Trong xe toả ra một không khí cực kì áp bức, những chiếc xe đi gần anh đều tránh xa 5 mét. Tam Nghị nắm chặt vô lăng, xương khớp trên mu bàn tay lộ rõ, những mạch gân xanh nổi nên như thể muốn nhảy ra ngoài.

Cô và anh thật sự không hợp sao? Không được! Dù có thế nào cũng không thể buông tha cho cô.

Hoa Ngư Viên.

"Thiếu gia, cậu ăn gì chưa? Để tôi đi hâm lại đồ ăn cho cậu" Một người phụ nữ cũng đã lớn tuổi đi tới, thấy thần sắc Tam Nghị không ổn, liền liên tiếng.

"Dì Chu, không cần đâu. Cô ấy đã tỉnh chưa." Tam Nghị mệt mỏi ngồi dựa vào ghế sofa, đầu ngửa ra sau, hai mắt nhắm chặt, hai tay day day thái dương, yết hầu nhô ra không khỏi cuộn lại một cái.

"Cô ấy vẫn chưa tỉnh, tôi đã tắm rửa cho cô ấy rồi."

Dì Chu là người chăm sóc anh từ bé, bà là người làm của Tam gia, sau khi anh chuyển ra ngoài, Tam lão gia liền kêu bà đi theo anh.

Tam Nghị đứng dậy bước lên lầu. Cánh của phòng ngủ được mở ra, một mùi hương nhè nhẹ xộc thẳng vào mũi anh, trước đây mỗi khi anh bước vào cửa phòng, chỉ có không khí cô đơn và lạnh lẽo bao quanh anh.

Bây giờ là cảm giác trước đây anh chưa từng có, mùi thơm dịu nhẹ đặc trưng của cô gái ở trên giường. Nhìn khuôn mặt ngoan ngoãn khi ngủ của cô, anh có chút động lòng.

Đi tới phòng thay đồ lấy một bộ đồ ngủ bằng lụa ra rồi bước vào phòng tắm. Anh cởi hết quần áo trên người ra, một thân hình hoàn hảo phản chiếu trên gương, bờ vai rộng, eo hẹp, vòm ngực và cơ bụng rắn chắc, đôi chân thon dài đứng một cách tùy tiện. Đặc biệt là dươиɠ ѵậŧ dưới chân to một cách khác người.

Tam Nghị cúi đầu nhìn con cự long đang hơi cương cứng chỉ vì nghĩ đến cảnh anh xuất tinh bên trong cô.

Anh đi đến dưới vòi sen, xả nước thật mạnh, làm tỉnh táo cơ thể bằng dòng nước lạnh. Nhưng dươиɠ ѵậŧ không có dấu hiệu của việc yếu đi mà ngày càng to ra.

Tam Nghị nhắm mắt bất lực, tay cầm dươиɠ ѵậŧ, xoa xoa qυყ đầυ rồi chuyển động lên xuống chậm rãi. Kí ức trong đầu như một bộ phim tua lại. Hình ảnh Cố Hoài Nhi ngồi trên người anh nhấp nhô lên xuống, hình ảnh cô rêи ɾỉ sung sướиɠ dưới thân anh, hình ảnh cô bị anh làm đến tiểu ra, hình ảnh tiểu huyệt mυ'ŧ chặt lấy dươиɠ ѵậŧ của anh, cứ thế tua lại không sót một chi tiết nào trong đầu.

Tay anh mỗi lúc một di chuyển thật nhanh, dươиɠ ѵậŧ nhanh tróng to thêm một vòng, qυყ đầυ chậm rãi rỉ một ít tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c, lại bị anh xoa lấy rồi bôi xuống dưới gậy thịt. Dươиɠ ѵậŧ cứng nhắc, khó chịu ngứa ran, như thể anh dùng tay chưa đủ thỏa mãn nó.

Gân xanh nổi nên, chạy từ bụng dưới xuống đám lông đen rồi đến dươиɠ ѵậŧ, gân nổi trên nó như những rễ cây bám chặt vào đất.

Anh tựa một tay vào tường chống đỡ cơ thể, một tay chuyển động nhanh nhất có thể, hai chân dang rộng, cúi đầu nhìn dươиɠ ѵậŧ sưng đỏ, tưởng tượng Cố Hoài Nhi đang quỳ dưới đó không ngừng bú ʍúŧ một cách ngon lành.

Đầu lưỡi cô vươn ra, liếʍ xung quanh qυყ đầυ một cách chuyên nghiệp, ngước đôi mắt long lanh đầy du͙© vọиɠ lên nhìn anh.

Đột nhiên anh nắm lấy đầu cô, hung hãn cằm vào, chiếc lưỡi nhỏ bé cố gắng liếʍ theo kịp tốc độ.

"A... dươиɠ ѵậŧ của anh ngon quá đi..." Cô ngước mắt dâʍ đãиɠ nhìn anh.

Miệng cô bị dươиɠ ѵậŧ nhét vào khiến nó căng phồng ra, chiếc lưỡi bên trong đảo quanh dươиɠ ѵậŧ nhiều vòng, nước bọt cùng một chút tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra theo khóe miệng của cô.

Anh ra vào một cách điên cuồng hơn chục lần, cô ở phía dưới nhiệt tình bú: "Cho em tϊиɧ ɖϊ©h͙ ... a...."