.
Lâm Thanh Đại dựa hờ vào khung cửa, khẽ nhếch môi, bình thản nói: “Cô có thể tham gia, tại sao tôi lại không thể?”
"Trong danh sách khách mời ban đầu, hoàn toàn không có tên của cô. Rốt cuộc là ai đã sắp xếp cho cô vào đây?" Tô Linh dò hỏi.
Lâm Thanh Đại cười nhẹ: “Cô đoán thử xem.”
Tô Linh nghi ngờ rằng đó là mẹ cô, Tô Khanh, nghĩ chắc chắn Lâm Thanh Đại đã giở trò để ngăn cản cô và Vân Khê Nguyệt ở bên nhau.
Tô Linh chớp chớp đôi mắt to tròn như quả hạnh, cẩn trọng nhìn Lâm Thanh Đại.
“Cô tốt nhất đừng gây rắc rối cho tôi và chị Khê Nguyệt, nếu không tôi sẽ nói với mẹ, bảo rằng cô đang quyến rũ những Alpha khác trong chương trình này.”
Lâm Thanh Đại đẩy Tô Linh dựa sát vào tường, cúi đầu nhìn cô, giọng nói lạnh lùng vang lên: “Tôi là trưởng bối của cô. Khi nói chuyện, cô nên cẩn trọng thái độ một chút.”
Tô Linh không chịu khuất phục, ngẩng cao cổ đối mặt với cô: “Đừng dùng thân phận trưởng bối để ép tôi. Chúng ta đang ghi hình đấy, cẩn thận tôi sẽ nói cho mọi người biết chuyện cô đã kết hôn.”
Lâm Thanh Đại cười lạnh: “Nếu cô dám nói ra, tôi sẽ công khai chuyện cô đang mang thai.”
Cả hai đều nắm thóp của nhau, không ai chịu nhượng bộ.
Tô Linh không ngờ rằng Lâm Thanh Đại lại sắc sảo đến vậy, hóa ra trước mặt Tô Khanh, cô ta chỉ giả vờ yếu đuối.
Đúng lúc đó, Khương Lê tình cờ đi ngang qua hành lang, mơ hồ nghe thấy giọng của Lâm Thanh Đại, dường như cả Tô Linh cũng đang ở đó. Nhớ lại việc trước đây Tô Linh dọa sẽ cho Lâm Thanh Đại một bài học, Khương Lê lo sợ cô ấy sẽ gặp bất lợi nên bước chân nhanh hơn.
“Đã sắp hết thời gian rồi, hai người vẫn chưa quay lại sao?”
Vừa đến nơi, cô thấy Lâm Thanh Đại đang áp sát Tô Linh vào tường. Khung cảnh trước mắt không giống như cô đã tưởng tượng.
Lâm Thanh Đại lùi lại một bước, kéo giãn khoảng cách với Tô Linh, mỉm cười đầy ẩn ý: "Sắp đi rồi, vừa khéo cùng nhau đi."
Tô Linh cau mày, hạ giọng cảnh cáo: "Lâm Thanh Đại", nếu cô dám phản bội mẹ tôi, tôi nhất định sẽ cho cô biết tay.”
Lâm Thanh Đại đáp trả, giọng điệu đầy lãnh đạm: “Lo cho chuyện của mình trước đi. Mẹ cô sẽ không bao giờ đồng ý cho cô và Khê Nguyệt ở bên nhau đâu.”
Nói xong, Lâm Thanh Đại bước qua Tô Linh, quay lưng rời đi.
Cô đi bên phải Khương Lê, cả hai cách nhau một khoảng bằng vai, nhưng Khương Lê vẫn cảm thấy nửa người bên phải của mình như bị đốt cháy, khiến toàn bộ cơ thể cô dâng lên một cảm giác khát khao khó hiểu. Có một sức mạnh nào đó cuốn hút cô lại gần.
Thật điên rồ!
Khương Lê âm thầm tự cấu mình một cái để tỉnh táo hơn.
Sáu người quay lại vị trí cũ, lắng nghe người dẫn chương trình giới thiệu quy trình tiếp theo.
"Luyến ái tâm liền tâm " là một chương trình hẹn hò thực tế. Mỗi kỳ sẽ mời sáu khách mời chưa kết hôn tham gia, thông qua các trò chơi để giành quyền ghép cặp với người mà họ thầm mến.
Chương trình ghi hình trong ba ngày, trong khoảng thời gian này tất cả sẽ cùng sống và ăn uống trong biệt thự, để có cơ hội tìm hiểu nhau sâu hơn.
“Nếu bạn có cảm tình với bất kỳ Alpha hay Omega nào, hãy cố gắng giành chiến thắng để có thể đưa người bạn thích về nhà.”
“Những chiếc ghế màu khác nhau mà các bạn đã chọn chính là lựa chọn đầu tiên của các bạn.”
"Vòng đầu tiên" bắt đầu.
Omega sẽ bốc thăm chọn một màu sắc bất kỳ, tương ứng với một Alpha để ghép đôi và cùng tham gia thử thách kiểm tra mức độ ăn ý. Hộp bốc thăm không trong suốt, có ba quả bóng với ba màu khác nhau: xanh lá, xanh lam, và vàng, lần lượt đại diện cho Vân Khê Nguyệt, Trần Tử Uyển và Khương Lê.
Người dẫn chương trình cầm hộp, bước đến trước mặt khán giả và đưa micro cho một người: “Bạn nghĩ cặp đôi nào là cặp lý tưởng nhất trong mắt bạn?”
Khán giả may mắn đó có chút phấn khích, giọng nói run rẩy: “Tất nhiên là Vân Khê Nguyệt và Sở Điềm rồi. Tôi đang theo dõi bộ phim mới của họ, mỗi ánh nhìn họ trao nhau đều ngọt ngào đến tan chảy.”
Lời vừa dứt, Vân Khê Nguyệt và Sở Điềm lập tức liếc mắt nhìn nhau, trong mắt tràn đầy sự quyến luyến và dịu dàng.
Màn phát đường ngay tại chỗ khiến khán giả không kìm được hét lên phấn khích, ước gì hai người có thể kết hôn ngay lập tức.
Tô Linh thấy cảnh đó thì tức đến nghiến răng.
Chương trình vẫn tiếp tục, cô ta buộc phải gượng gạo chịu đựng, đợi đến khi kết thúc mới có thể tính sổ với Vân Khê Nguyệt.
Nhìn người khác phát cẩu lương, dù là diễn xuất, cũng khiến Khương Lê – người vẫn luôn độc thân – bỗng có chút khao khát muốn yêu. Cô giả vờ nhìn quanh, nhưng ánh mắt lại vô thức dừng trên người nào đó.
Đến lượt bốc thăm.
Khi Sở Điềm lên bốc, trái tim của Khương Lê như treo lơ lửng. Cô thực sự không muốn Lâm Thanh Đại chọn người khác.
Khi trong tay Sở Điềm hiện ra quả bóng màu xanh lá, tương ứng với Vân Khê Nguyệt, không khí tại trường quay lập tức bùng nổ, mọi người đồng thanh hô to: “Ở bên nhau! Ở bên nhau!”
Sở Điềm liếc mắt nhìn về phía Tô Linh, sau đó bước đến bên Vân Khê Nguyệt với dáng vẻ đầy nhẹ nhõm.
Người dẫn chương trình hỏi cô: “Sở Điềm, cô có hài lòng với kết quả này không?”
Sở Điềm mỉm cười trước ống kính: “Chỉ cần khán giả hài lòng, tôi cũng hài lòng.”
Lại một lần nữa khán giả vỗ tay và hò reo không ngừng.
Khương Lê thì chẳng mấy hứng thú với những điều đó. Ánh mắt cô chỉ tập trung vào Lâm Thanh Đại, gần như không rời mắt, chăm chú dõi theo khi Lâm Thanh Đại đưa tay vào hộp bốc thăm.
Lâm Thanh Đại đưa tay vào, ngẫu nhiên lấy ra một quả bóng.
Khương Lê vội vàng rướn cổ để là người đầu tiên nhìn thấy màu sắc của quả bóng.
Khi kết quả được công bố, người dẫn chương trình có chút thất vọng nói: “Xem ra ước muốn của ai đó đã tan thành mây khói rồi.”