Sau Khi Trọng Sinh, Ta Kết Hôn Với Kẻ Thù

Chương 50: Muốn làm chủ vận mệnh của mình, không ngờ lại khó khăn đến thế

Lâm Du Gia thở dài: "Nàng hồ đồ, nàng thiển cận quá! Một nữ nhi của mã phỉ có thể làm được việc gì? Chẳng qua là tiểu nhân không đáng lo ngại, đâu cần phải để nàng dấn thân vào. Huống chi nàng ta đã thất sủng, Lý Huyền đường đường là thái tử, chẳng lẽ ngươi muốn tiếp cận là có thể tiếp cận được sao?"

Hắn ta phất tay áo, nói: “Nàng nên khuyên Bảo An công chúa nhận thức đại cục, sớm ngày gả cho Yến Vương thì hơn.”

Ánh mắt Quần Thanh lóe lên sắc lạnh như lưỡi đao: “Gấp gáp đến như vậy, sao ngươi không tự gả mình đi?”

Lâm Du Gia nghẹn lời: “Mỗi lần nhắc đến công chúa, nàng liền hồ đồ, làm càn.”

Quần Thanh mỉm cười: “Nhìn ngươi giận dữ như thế, ngươi cũng biết việc gả cho người khác là nhục nhã sao?” Nàng tiếp tục: “Vào ngày cung điện sụp đổ, Yến Vương đã cưỡng bức công chúa, làm nàng bị thương. Nữ nhân sinh ra có sắc đẹp không phải là để chịu nhục như thế.”

Sắc mặt Lâm Du Gia tái xanh.

Nhà hắn ta là trâm anh thế gia, Lâm Du Gia hắn ta đọc đủ loại sách, dù sao cũng là một tài tử, không hiểu sao, ánh mắt nương tử này nhìn hắn lộ ra ý vị gì đó, khiến hắn ta cảm thấy mất hết thể diện, bực bội muốn phát điên.

Hắn ta hít sâu một hơi: "Nàng còn có thể đứng đây nói năng sắc sảo, đều là vì ta đã giúp nàng che giấu trước mặt chủ thượng, nếu không giờ này đã chết thảm rồi –— nhìn ta làm gì, làm sao có thể là ta bẩm báo việc nàng đi hành thích cho chủ thượng chứ?"

Quần Thanh giật mình, bởi vì lúc này Chiêu Thái tử đã xưng đế ở Hoài An, lập Nam Sở quốc. Hiện tại Nam Sở và Trường An có thể nói là cách nhau vạn dặm.

Không ngờ Chiêu Thái tử ở xa như thế, lại có thể biết rõ từng hành động nhỏ của nàng.

"Chẳng lẽ trong cung còn có mật thám khác giám sát chúng ta, thường xuyên báo về cho Chiêu Thái tử?" Nàng nói ra phỏng đoán của mình.

Lâm Du Gia: "Nàng sao nói ngây thơ vậy? Trong cung có hai người cấp "Thiên", ngay cả ta cũng không biết là ai..." Nhận ra mình nói nhiều, Lâm Du Gia ngậm miệng.

Quần Thanh nhìn chằm chằm hắn ta, nhẹ nhàng nở một nụ cười: "Ta còn tưởng mọi người trong cung đều do ngươi quản, xem ra không phải vậy."

Lâm Du Gia đột nhiên nắm lấy tay nàng, cảm nhận được ý định vùng ra của nàng, càng nắm chặt hơn: "Thanh Thanh, đừng có lúc nào cũng thăm dò lời ta. Nàng chỉ là cấp "Sát", cứ làm tốt việc của mình, đừng hỏi nhiều về chuyện cấp Thiên."

Tổ chức mật thám của Nam Sở, là do một mưu thần bên cạnh Sở đế tên gọi Thiền sư bỏ ra hàng chục năm tính mưu lập kế, khi Sở quốc chưa diệt vong.

Giữa các mật thám, có bốn cấp bậc nghiêm mật, phân thành Thiên, Sát, Địa, Tuyệt, mỗi một đường dây cấp trên đều giám sát cấp dưới, nhưng cấp dưới không biết thân phận của cấp trên ở các đường dây khác, nhiều đường song song, kết thành một tấm lưới nghiêm mật.

Năm Thánh Lâm nguyên niên, trong thành Trường An có đến trăm mật thám Nam Sở hoạt động, đánh cắp quân cơ, thực hiện phá hoại, khiến Thần Minh đế dù đoạt được giang sơn, cũng ngồi không yên trên ngôi vị.

Lý gia bị hành hạ đến đau nứt cả đầu, đêm không thể ngủ, chỉ có thể dùng biện pháp thanh trừ bạo lực, hễ phát hiện là chém gϊếŧ không tha. Kiếp trước, Quần Thanh là một trong những mật thám cuối cùng bị gϊếŧ.

Thực ra lúc đó, phục quốc đã vô vọng, nhưng vị Thiền sư kia từng định ra một điều tử luật cho các mật thám, nếu phát hiện có mật thám khác phản bội Nam Sở, phải gϊếŧ, nếu không sẽ đồng tội, điều này khiến các mật thám không thể lùi bước, chỉ đành tương tàn.

Quần Thanh không sợ Chiêu Thái tử, Lâm Du Gia cũng không đáng lo ngại, nhưng nàng e ngại và căm ghét vị "Thiền sư" thâm trầm, thủ đoạn tàn bạo này.

Kiếp trước kiếp này, Quần Thanh đều chỉ là cấp "Sát".