Thanh Xuyên: Ngũ Phúc Tấn Chỉ Muốn Làm Ruộng

Chương 29:

Những người này sau khi nhìn thấy An Thanh tới, đồng loạt quỳ gối trên mặt đất: "Nô tài/Nô tỳ thỉnh an phúc tấn, phúc tấn vạn phúc."

An Thanh ngồi ở phía trên, nhìn mọi người dưới bậc thang, giơ tay lên: "Đều đứng lên đáp lời đi."

"Tạ Phúc Tấn!"

Mọi người tạ ơn lần lượt đứng dậy.

Tử Tô đúng lúc đưa cho An Thanh một quyển sách, viết tình huống cơ bản của những cung nhân này, tên gọi là gì, tiến cung bao lâu rồi, trước đó ở nơi nào làm việc vân vân.

Trên này có thì có, nhưng An Thanh còn cần xác nhận tên người và mặt người.

Tử Tô chỉ người phía dưới, nói: "Nào, các ngươi tự tiến lên nói đơn giản tình huống của các ngươi cho Phúc Tấn."

Mọi người nghe xong lời này, trong lòng lập tức sáng tỏ, đây chính là cơ hội lộ mặt trước Phúc Tấn, người hơi thông minh một chút đã phản ứng trước hết.

"Hồi bẩm Phúc Tấn, nô tài Tiểu Hỉ Tử, tiến cung được ba năm, trước đó một mực làm việc ở thục hỏa xử làm người hầu."

"Hồi bẩm Phúc Tấn, nô tài Lai Phúc, cũng là ba năm trước đây tiến cung, trước đó luôn ở chỗ tạo bạn làm việc vặt."

"Hồi bẩm Phúc Tấn, nô tỳ Hỉ Thước, năm trước phủ nội vụ tuyển tú được nhận vào, trước đó vẫn luôn..."

Sau khi mấy người đi một vòng, trong lòng An Thanh đại khái đã hiểu rõ.

Những người này vào cung số năm không giống nhau, nơi ở cũng đủ loại, nhưng bản tính nhân phẩm cụ thể như thế nào, về sau còn cần khảo sát một phen.

Tiếp theo chính là phần phát biểu của lãnh đạo mới nhậm chức An Thanh, nàng cũng không nói lời thừa, đi lên liền lời ít mà ý nhiều vào thẳng chủ đề, ý tứ đại khái chính là, mặc kệ bọn họ trước đó như thế nào, nhưng nếu đi tới trong viện của nàng, vậy tất cả phải dựa theo quy củ của nàng.

"Chỉ cần các ngươi an tâm làm việc, ta tất nhiên sẽ không bạc đãi các ngươi, nhưng nếu bị ta phát hiện các ngươi không thành thật, vậy bị trả về phủ nội vụ cũng là nhẹ."

Mọi người vội vàng quỳ xuống đất dập đầu, ngoài miệng liên tục trả lời không dám.

Vừa ban ân vừa giữ uy, "Uy" bày ra xong, vậy kế tiếp "Ân" tự nhiên cũng phải đuổi theo.

An Thanh để Tử Tô dựa theo thành lệ thưởng người trong cung, thưởng mỗi người sáu lượng bạc, cầu cái may mắn, sau đó mới để cho tất cả mọi người lui xuống.

"Tử Tô, sổ này ngươi cất đi, dựa theo biện pháp trên thôn trang trước đó của chúng ta, ngươi cũng từ từ bổ sung đầy đủ những nội dung khác."

Tử Tô nhận lấy quyển sổ, đồng ý.

"Mấy ngày nay các ngươi lưu ý một chút, đến lúc đó trong viện trước tiên đề ra một thái giám quản sự." An Thanh lại dặn dò.

Trong cung này không thể so với bên ngoài, tóm lại có điểm mấy người Tử Tô các nàng không chú ý đến, có một thái giám quản sự ở bên ngoài làm việc cũng có thể thuận tiện hơn chút.

Gặp người trong viện xong, An Thanh liền muốn nhìn xem viện này, viện tử của a ca này sợ là còn phải ở lại thêm một thời gian.

Thật ra, dựa theo lệ thường, hoàng tử trưởng thành một khi phong tước, là có thể "phân phủ" xuất cung để ở.

Nhưng Khang Hi triều là trường hợp đặc biệt, cho dù là sau khi phong tước, những đứa con của y vẫn ở trong ổ của y cả một thời gian dài.

Về phần nguyên do trong đó cũng rất đơn giản, bởi vì mỗi hoàng tử "phân phủ" ngoại trừ phải "Ban phủ đệ", còn phải đặt mua đồ dùng gia đình, bày biện các loại, cần một số bạc lớn, cho nên, vào lúc phân phủ còn cần đặc biệt ban thưởng một khoản ngân tệ, ở triều Khang Hi định lệ là hai mươi ba vạn lượng bạc.