Thanh Xuyên: Ngũ Phúc Tấn Chỉ Muốn Làm Ruộng

Chương 11:

Càn Thanh cung, Đông Noãn các.

Khang Hi vừa cho người tiễn Nghi phi đi, liền âm thầm thở dài.

Nghi phi ngoài miệng nói đưa canh, lại là tới cáo trạng.

Chuyện phát sinh trong cung tự nhiên là không thể gạt được Khang Hi, những tin đồn liên quan tới phúc tấn của lão Ngũ y cũng đã sớm nghe qua.

Hôn sự này của lão Ngũ quả thật có chút vội vàng, nhưng Khang Hi cũng thật sự có suy tính của mình.

Từ sau khi Đại Thanh nhập quan, vì củng cố sự thống trị, giảm bớt nhu cầu lương thực của khu Mông Cổ, giảm bớt áp lực của triều đình, vẫn luôn cổ vũ dân chăn nuôi khai hoang trồng trọt.

Phía Bắc Trường Thành nghèo nàn, cuộc sống của mục dân Mông Cổ cũng không tốt lắm.

Khang Hi vẫn luôn cố ý khởi xướng Khoa Nhĩ Thấm và địa khu Mông Cổ xung quanh khai hoang trồng trọt.

Y thấy, ruộng đồng Mông Cổ cao, lại màu mỡ, mưa tuyết thường điều, rất là thích hợp trồng trọt, hơn nữa, địa vực rộng lớn, có thể khai hoang ruộng đất, diện tích vô cùng khách quan, nếu như có thể khai khẩn hợp lý, tiền cảnh cực kỳ khả quan.

Nhưng mà, các bộ trưởng tộc Mông Cổ lấy du mục làm chủ, không rành nông canh, mặc dù là canh tác ruộng đất, thường thường cũng là sau khi gieo trồng liền du mục tứ phía, không quan tâm cây nông nghiệp, thậm chí cũng không thể kịp thời thu hoạch.

Về vấn đề trồng trọt chăn nuôi khu vực Mông Cổ, những năm gần đây, vẫn luôn là đại sự trong lòng Khang Hi.

Mấy năm trước, Ký Lỗ Dự liên tục gặp thiên tai, nông dân không thể sống đều nhao nhao xuất quan tiến vào địa khu Mông Kỳ, vì để tránh cho mọi chuyện phát sinh, Khang Hi ngầm lệnh các quan ‘bật đèn xanh’ cho các nạn nhân đi qua.

Hành động này của y cũng có ý nghĩa là sau khi dân Hán đến quan ngoại, có thể giúp đỡ dân du mục khai hoang trồng trọt.

Nhưng từ đó về sau, nhóm vương công Mông Cổ dâng sổ gấp kể khổ như một bông tuyết từng sổ từng sổ đưa tới, nói một số người Hán sau khi tiến vào Mông địa, tùy ý khai khẩn, hủy hoại nông trường, trộm cướp súc vật, khiến cho mục dân không dám chăn nuôi, mâu thuẫn trồng trọt chăn nuôi rất nghiêm trọng, mâu thuẫn giữa người Mông và người Hán cũng ngày càng nghiêm trọng.

Đối với việc này Khang Hi cũng rất nhức đầu.

Y chủ trương Mãn Hán là người một nhà, nhưng hai dân tộc dung hợp vốn không phải chuyện dễ dàng như vậy, cố gắng nhiều năm như vậy cũng chỉ là mới có cục diện hôm nay, huống chi Mông Dân và Hán Dân.

Nhưng ở trong một đám bộ lạc Mông Cổ này, Khang Hi phát hiện chỉ có Khoa Tả Hậu Kỳ có chỗ khác biệt.

Một năm trước, Đại Bố của Khoa Tả Hậu Kỳ và các vương công Mông Cổ khác cũng đưa tấu tố khổ tới, nhưng sau đó tấu chương của Đại Bố càng ngày càng ít, đặc biệt là gần hai năm nay, không chỉ không dâng tấu khổ cầu triều đình cứu tế lương thực nữa, thậm chí Khoa Tả Hậu Kỳ còn có lương thực dư vận chuyển ra ngoài.

Tháng chín năm nay, khi Khang Hi ra ngoài tuần tra, cố ý đi qua khu vực Khoa Tả Hậu Kỳ, lúc này mới nhìn ra chút quy tắc.

Hình thức nửa chăn nửa nông của Khoa Tả Hậu Kỳ bây giờ đã có chút thành tựu, trồng trọt chăn nuôi dùng ranh giới rõ ràng, cục bộ địa khu đã xuất hiện mảnh đất nông canh nhỏ.

Hán dân Mông dân hài hòa ở chung, Mông dân địa phương học tập tục canh tác cày sâu cuốc bẩm của Hán dân, nắm giữ các phương pháp và kỹ thuật canh tác như chọn đất, xới đất, nâng độ phì của đất, chọn hạt giống cùng với dẫn nước đổ ruộng vân vân.

Bất kể là Mông dân hay là Hán dân, chỉ cần mọi người có thể ăn no mặc ấm, an cư lạc nghiệp, vậy tự nhiên sẽ chung sống hòa bình, bình an vô sự.

Thân là Trát Tát Khắc của bộ lạc này, Đại Bố có thể xử lý thích đáng những mâu thuẫn và sự vụ này, có thể thấy được có thể làm được việc lớn.

Thái độ của Thanh Đình đối với các bộ Mông Cổ, luôn luôn đều thể hiện trước hết ở chuyện thông gia.