Tác Giả: |
Tại Đào Bạch Đào
|
Tình Trạng: |
Đang Cập Nhật
|
Cập Nhật: |
2024-11-10 15:38:59 |
Lượt Xem: |
256 |
Quản Lý: |
Hihihh
|
Source: |
https://truyenhdx.com/truyen/ket-hon-voi-em-trai-cua-vi-hon-phu/ |
[1]
Vào ngày gặp mặt đối tượng kết hôn, Ninh Hảo đã kết hôn chớp nhoáng rồi.
Trong giới thượng lưu, những người biết chuyện này đều vô cùng ngạc nhiên. Không phải Ninh Hảo có hôn ước với anh của cậu ta ư? Sao lại đổi người rồi?
Đối diện với cách nói “cưới thay”, tròng mắt kính của Văn Tư Hoàn sáng lên:
“Người cô ấy chọn là tôi, có ý kiến à?”
[2]
Sau này, Văn Tư Hoàn bị bại lộ rồi. Cuối cùng Ninh Hảo đã biết anh chính là tên đàn ông tồi lừa gạt tình cảm của cô thời học sinh, còn rời đi không một lời chào.
Cô trở mặt, đuổi Văn Tư Hoàn ra khỏi nhà.
Anh trở nên luống cuống, cầm một con cá vàng đến xin cô tha thứ, anh nói là tìm chồng cho cá nhỏ nhà mình.
Ninh Hảo cười khẩy: “Không cần chồng, ném đi.”
Văn Tư Hoàn im lặng, anh có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch tội.
Anh nào có rời đi mà không nói lời chào, bạn thân của cô nhớ được anh, chó của cô nhớ được anh, đèn trước cửa sổ của cô, cây cối bên ngoài cửa, đến cả cá nhỏ có trí nhớ bảy giây cũng nhớ được anh, chỉ mỗi cô là ngoại lệ.
Bọn họ từng gặp nhau, hết lần này đến lần khác, nhưng cô chưa từng nhận ra anh.
[3]
Thời trẻ, Ninh Hảo là cô gái trong mộng của học sinh nam toàn trường, cô có vẻ đẹp và tài năng vẹn toàn, dịu dàng ngọt ngào. Nhưng chỉ một câu nói của cô đã khiến mọi người chùn bước, ý thức được tình yêu như cách núi cách biển, núi non biển cả này lại chẳng thể lấp dời.
Văn Tư Hoàn tự biết mình và Ninh Hảo khác nhau như trời và đất, nên anh chỉ dám đứng từ xa nhìn cô, cam lòng làm một ngọn đèn phía sau lưng cô, bảo vệ cô.
Cho đến khi kết hôn, giấc mơ đẹp đã trở thành sự thật.
Lần này anh không muốn lùi về sau nữa, dù cho trời đất có đóng băng anh cũng sẽ đợi, đợi đến khi trong mắt cô có anh rồi anh sẽ nói với cô.
“Hảo Hảo, anh đồng ý bất cứ chuyện gì cũng trả lời “được” với em. Chúng ta về nhà thôi.”
[Vở kịch nhỏ]
Ninh Hảo: “Ly hôn, được không?”
Văn Tư Hoàn: “Không được.”
.