Nhanh Xuyên: Nữ Phối Phong Sát!

Chương 14

Cô cười đến không tim không phổi, lời nói như gai nhọn.

Thật đau lòng.

Nụ cười trên mặt Kiều Tống Dao cứng lại.

"Em gái tôi thực sự rất tự tin."

Kiều Tư Ngọc lắc đầu: “Làm người thì đương nhiên phải tự tin rồi. Dù sao thì tôi cũng đẹp gái như vậy, nhưng vẫn chưa tự tin bằng chị gái của tôi. Chị tự tin như vậy thì mọi người sẽ thích hơn.”

Câu nói này chắc chắn là thành thật, nhưng vào tai Kiều Tống Dao lại hoàn toàn là mỉa mai.

Ở đây không có ai khác nên Kiều Tống Dao liền không giả vờ nữa.

Cuối cùng chiếc mặt nạ ngụy trang cũng được cởi bỏ.

Cô ấy bước đến gần Kiều Tư Ngọc, cố ý thì thầm vào tai cô.

“Kiều Tư Ngọc, không phải cô cố ý phát điên để thu hút sự chú ý của bọn họ vì sợ tôi cướp đi cha mẹ và anh trai của cô hay sao?”

“Nhưng thật đáng tiếc khi tôi quay lại, chỉ cần có một đứa con gái là tôi ở trong gia đình này là đủ rồi.”

Kiều Tống Dao cho rằng lời nói của mình sẽ kí©ɧ ŧɧí©ɧ Kiều Tư Ngọc lại phát điên, thậm chí ra tay.

Không ngờ Kiều Tư Ngọc chỉ nhìn mình cười nửa miệng.

"Làm con gái của Kiều gia, cô có cần phải kiêu ngạo như vậy không?"

Thành thật mà nói, sau khi tái sinh nhiều kiếp như vậy, Kiều Tư Ngọc thậm chí còn không hiểu mình đã xúc phạm nữ chủ Kiều Tống Dao ở chỗ nào.

Cô không ngờ lý do lại như thế này.

Rất buồn cười..

Chỉ vì Kiều Tống Dao muốn làm con gái duy nhất của nhà Kiều gia mà muốn cô phải chết.

"Cô biết cái gì?"

Câu nói này dường như đã đánh trúng chỗ đau của Kiều Tống Dao, cô ấy nhìn Kiều Tư Ngọc với ánh mắt ghen tị.

"Cô lớn lên trong Kiều gia, quần áo đẹp, đồ ăn ngon, sống cuộc sống của một tiểu thư cao quý. Còn tôi... tôi đã làm việc nhà và nấu nướng cho cả nhà từ khi tôi có thể được ý thức."

“Cô ở biệt thự, ngủ trên chiếc giường lớn êm ái, còn tôi chỉ có thể rúc vào ban công, ngủ trên chiếc giường gỗ cao chưa đến một mét, mùa đông thì lạnh, mùa hè thì nóng, lúc nào cũng ướt đẫm mồ hôi, trời có gió và có mưa..."

Kiều Tư Ngọc không kiên nhẫn giơ tay ngắt lời cô ấy: “Cô thật ngu ngốc, sao trước mặt tôi lại giả vờ đáng thương?”

"Cô thật sự cho rằng tôi không biết gì sao? Cô có thể lừa được những kẻ ngu ngốc trong Kiều gia, nhưng cô không thể lừa được tôi?"

Toàn bộ cuốn tiểu thuyết nằm trong đầu cô và không ai biết rõ nó hơn cô.

Tình huống mà Kiều Tống Dao miêu tả kéo dài chưa đầy một năm, sau đó cha nuôi mắc nợ vì cờ bạc, mẹ nuôi đã bán cô ấy cho một thương gia giàu có họ Tống.

Doanh nhân giàu có này có một con trai duy nhất, so với Kiều Tống Dao lớn hơn hai tuổi.

Khi đến nhà doanh nhân giàu có, Kiều Tống Dao đã trở thành con gái của doanh nhân giàu có. Không chỉ vợ chồng doanh nhân giàu có rất yêu quý Kiều Tống Dao mà ngay cả người con trai duy nhất cũng coi Kiều Tống Dao như em gái ruột của mình.

Có thể nói, cuộc sống của Kiều Tống Dao tốt đẹp hơn gấp nhiều lần so với cô lớn lên trong nhà Kiều gia.

Kiều Tống Dao không ngờ Kiều Tư Ngọc sẽ phản ứng như vậy nên vô thức giải thích.

"Tôi không có tỏa vẻ đáng thương hay giả vờ đáng thương, cũng không cần phải lừa dối cô."

Kiều Tư Ngọc chiếu lệ nói: “Vậy thì nhà Tống gia đối với cô không đủ tốt sao, khiến cho cô có nhiều lời oán giận như vậy.”

Kiều Tống Dao sửng sốt nhìn cô.

Kiều Tư Ngọc nói: “Cô có khổ hay không thì liên quan gì đến tôi? Tôi đã làm mất cô sao?”

Thấy Kiều Tống Dao sững sờ tại chỗ, Kiều Tư Ngọc trợn mắt, bưng đĩa trái cây lên lầu.

Vừa leo lên được hai bậc thang, Kiều Tư Ngọc cắn một miếng táo, uể oải nói.

"Kiều Tống Dao, nếu cô muốn làm con gái duy nhất của Kiều gia, cô có thể nói với Kiều Chí Hoành và Đỗ Hồng Nguyệt, nói với tôi cũng vô dụng thôi, tôi cũng không phải là cha mẹ của cô."

Có chuyện gì vậy?

Chỉ vì Kiều Tống Dao ghen tị nên mới đáng chết?

Cô cũng không hiểu tại sao lại trở thành một nhân vật nữ phụ độc ác.

Nhưng như vậy có đáng chết không.

Đi chết..

Chết hết đi

Kiều Tư Ngọc tức giận muốn làm gì đó.

Xem cuộc phỏng vấn giữa Kiều Chính Hạo và Đỗ Hồng Nguyệt trong phòng phát sóng trực tiếp, Kiều Tư Ngọc ánh mắt sâu thẳm nhìn hai người như đang nhìn một người sắp chết.

Điểm số của cô đã tệ từ khi còn nhỏ?

Một người bình thường đã nói rằng điểm số của cô rất tệ.

Từ tiểu học đến trung học, cô luôn đứng nhất lớp!

À.... nhân phẩm của mình có vấn đề sao?

Ửm.

À... Nhân phẩm của cô làm sao có thể có vấn đề được chứ.

Có vấn đề rõ ràng là người khác kìa..

Những ngón tay của Kiều Tư Ngọc lần lượt qua lại giữa Đỗ Hồng Nguyệt và Kiều Chính Hạo.

Cuối cùng cô chỉ vào Kiều Chính Hạo.

Rốt cuộc một ngàn vạn của Đỗ Hồng Nguyệt vẫn chưa nhận được.

...

Sự phổ biến của Trạng Nguyên của khoa học tự nhiên nhiệt độ càng lúc càng cao, cao đến mức ngay cả những người không thường xuyên lên mạng cũng biết về nó.

"Chúc mừng Kiều tiên sinh, chúc mừng Kiều tiên sinh, lần trước tôi đi công tác, không thể đến dự tiệc được, lần này nhất định sẽ có mặt."

Kiều Chí Hoành vừa ăn xong với bạn học thì được chúc mừng, ông còn không biết chuyện gì đã xảy ra.

Dù cảm thấy khó hiểu nhưng ông vẫn mỉm cười và cảm ơn.

"Vậy đến lúc đó Trình tiên sinh nhất định sẽ phải nể mặt nha."

Trình tiên sinh mỉm cười bắt tay với ông, nụ cười có chút mất tự nhiên: “Thật ra tôi muốn biết nhiều hơn về cách Kiều tiên sinh giáo dục con cái.”

Kiều Chí Hoành sửng sốt.

Trình tiên sinh mỉm cười và nói: "Tôi chân thành muốn xin lời khuyên."

"Con gái tôi sắp vào năm thứ hai trung học, điểm số trên trung bình. Tôi nghĩ con bé cũng ngang nhau, thế nhưng là làm cha mẹ đương nhiên hi vọng con của mình có thể càng tốt hơn một chút."

"Hai cô con gái của Kiều tiên sinh đều là những người đạt điểm cao trong môn khoa học tự nhiên, đặc biệt là cô con gái út. Tôi nghe nói trước đây thành tích của cô bé rất tệ, nhưng bình thường Kiều tiên sinh không quan tâm đến cô bé. Tôi chỉ muốn biết cô bé làm thế nào mà nghịch tập trong kỳ thi tuyển sinh đại học của năm nay vậy?"

Con gái của Trình tiên sinh thì học khá hơn, nhưng cậu con trai út lại càng rắc rối hơn, điểm số kém đến mức khó mà diễn tả.

Vì vậy sau khi biết Kiều Tư Ngọc là kẻ cặn bã và trở thành sinh viên đứng đầu khoa học, Trình tiên sinh muốn học hỏi Kiều Chí Hoành.

Nhưng Kiều Chí Hoành hoàn toàn ngơ ngác.

"Trình tiên sinh nghe được chuyện này ở đâu vậy? Hai năm trước con gái lớn của tôi là người đứng đầu môn khoa học, còn con gái út của tôi..."

Nghĩ đến Kiều Tư Ngọc, Kiều Chí Hoành chợt ngơ ngác.

Trình tiên sinh tỏ ra không vui và lấy điện thoại di động ra cho ông xem đoạn video phóng viên phỏng vấn tân Trạng Nguyên sinh viên khoa học tự nhiên.

Kiều Chí Hoành sau khi xem video: "..."

Trạng Nguyên của khoa học tự nhiên?

Kiều Tư Ngọc?

Chuyện này...

Kiều Chí Hoành xoa xoa thái dương: “Xin lỗi, tôi phải đi vệ sinh.”

Đi đến phòng vệ sinh, Kiều Chí Hoành lấy điện thoại di động ra tìm kiếm thì được biết có tin tức xôn xao về Kiều Tư Ngọc đạt giải cao nhất môn khoa học.

Đặc biệt cuộc phỏng vấn giữa Đỗ Hồng Nguyệt và Kiều Chính Hạo càng khiến Kiều Chí Hoành nổi cơn thịnh nộ.

...

Đỗ Hồng Nguyệt vừa phỏng vấn xong, tâm trạng vui vẻ như phóng hỏa tiễn đi.

Bà vừa định uống một ngụm nước thì Kiều Chí Hoành gọi đến.

"Này... chồng..."

"Bà đến cùng là xảy ra chuyện gì vậy? Ai bảo bà trước mặt phóng viên nói ra những lời đó hả? Bà đến cùng có đầu óc hay không? !"

Kiều Chí Hoành chửi qua điện thoại: “Tại sao không nói với tôi là bà phải tiếp nhận cuộc phỏng vấn chứ?”

"Đỗ Hồng Nguyệt, coi như bà không thích Kiều Tư Ngọc, cũng tốt xấu gì ở bên ngoài giả bộ một chút, bà cũng muốn cùng Kiều Tư Ngọc đồng dạng, dự định sứt đầu mẻ trán sao?"

Đỗ Hồng Nguyệt bị mắng, chỉ cảm thấy ủy khuất: "Tôi chỉ là ăn ngay nói thật thôi, tôi có lỗi gì chứ?"

"Anh cũng biết Kiều Tư Ngọc đã làm chuyện gì quá đáng không? Những phóng viên đó đều do chính Kiều Tư Ngọc mời đến. Hôm nay là buổi kiểm tra điểm thi đại học. Cô ấy thi không tốt nên ghen tị với Dao Dao, cho nên..."

Lời còn chưa dứt, bà đã bị Kiều Chí Hoành tức giận cắt ngang: “Thi không tốt là sao? Tôi vừa gọi điện đến trường hỏi. Kiều Tư Ngọc thi được 738 điểm! Cô ấy là Trạng Nguyên của khoa học tự nhiên đó!!"