Hôn Thê Của Nữ Chính Ngày Đêm Chạy Theo Phản Diện

Chương 4

Sau đó đám đông tản dần đi, chỉ có Hồng Dung nán lại đắm đuối nhìn Hương Sang như kho báu.

Hương Sang cũng nhận ra, nhướng mày, đôi môi đỏ thắm khẽ cười: “Bạn nhỏ, em có vẻ rất thích chị nhỉ?”

Hồng Dung hóa đá, phất khích đến tột độ. Cô cẩn thận quan sát Hương Sang, từng chút từng chút một.

Từ đường nét gương mặc, dáng dấp kiêu kì, thân hình nóng bỏng và đặc biệt là cốt cách quyền quý. Nhân vật phản diện yêu thích của cô đan bằng xương bằng thịt đứng trước mặt, sao mà không vui cho được.

“Chị.. chị ơi! Có thể cho em xin chữ kí không?”

“Chữ kí hả? Em nhầm rồi, chị đâu phải người nổi tiếng.”

Hương Sang thích thú đáp, khoanh tay trước ngực nhìn cô. Nhưng Hồng Dung vờ như không nghe thấy, lục trong túi tờ giấy và cây bút đưa về phía nhân vật phản diện.

“...”

Hương Sang lắc đầu bất lực, cầm tờ giấy và kí tên: “Nếu người khác chẳng biết còn tưởng em là fan cuồng của chị đấy.”

“Em tên gì?”

Cô lúng túng đáp: “Dạ.. Hồng Dung, tên em là Hồng Dung.”

Hương Sang khựng lại, cảm giác như bản thân đã từng nghe cái tên này ở đâu rồi. Nhưng bấy giờ không đủ thời gian để nghĩ ngợi, Hương Sang gạt đi rồi đưa tờ giấy cho cô: “Này! Cầm lấy đi.”

Đôi mắt Hồng Dung càng thêm lấp lánh, cảm giác như có hào quang vui vẻ phát sáng xung quanh cô. Hương Sang cười khúc khích, theo bản năng xoa đầu Hồng Dung.

“!!!”

Hồng Dung không tránh né theo phản xạ, cô chỉ đứng im như tượng rồi ngước đôi mắt đen láy nhìn Hương Sang.

Trong tiểu thuyết miêu tả Hương Sang luôn tỏa hương hoa hồng, nhẹ nhàng mà ngất ngây. Giờ đứng gần thế này, Hồng Dung thầm gật đầu cảm thán: “Thơm thật...”

“ Cái gì thơm cơ?”

Hồng Dung: “À. Không có gì đâu.”

Hai má cô dần ửng hồng, đôi mắt chớp chớp nhìn đi chỗ khác.

Hương Sang thầm thích thú, cảm thấy bạn nhỏ này thực sự có phần dễ nhìn lạ thường. Vốn định xoa đầu Hồng Dung thêm lần nữa, nhưng lại bị giọng nói làm cho khựng người.

“Hồng Dung!!!”

Là Hòa Di lạnh nhạt bước tới. Đằng sau nàng ấy còn có Ánh Ánh hai tay cầm li trà sữa.

Hoà Di khoanh tay trước ngực, trong mắt phản phất hình ảnh thân thiết của hôn phu và một người phụ nữ lạ mặt.

Không hiểu vì sao, Hồng Dung lại có chút chột dạ. Cứ như bản thân đang lúc làm việc sai trái thì bị bắt quả tang tại trận.

Nhưng cô nhanh chóng bỏ qua cảm giác đó, khẽ lên tiếng: "Hoà Di..."

Chưa để Hồng Dung kịp nói hết câu, nàng đã lạnh lùng đáp: "Tự về đi."

Thế rồi, Hoà Di dứt khoát quay lưng rời đi. Ánh Ánh vội vàng bám theo, trong đầu suy nghĩ cách tận dụng thời cơ để tiếp cận nàng.