Trên con đường lớn hỗn loạn, tiếng hét chói tai vang vọng khắp nơi. Cả đám người vây quanh một người, điên cuồng cắn xé người kia khiến máu văng tung tóe. Đường phố đẫm máu, trông như ngày tận thế.
Không, chính xác phải nói đây đúng là ngày tận thế.
Cố Thanh đứng trước cửa sổ, nhìn cảnh tượng bên ngoài, cô không khỏi mím môi, trong lòng gọi hệ thống.
Cố Thanh là một người thực hiện nhiệm vụ xuyên nhanh. Trước đây, cô luôn đóng vai pháo hôi [1]. Sau khi hoàn thành chuỗi nhiệm vụ pháo hôi, cô được thưởng một thế giới nghỉ dưỡng. Tuy nhiên, sự cố đã xảy ra. Cô chăm chỉ xây dựng một ngôi làng nhỏ thành một thành phố ở một thế giới khác trước khi trở về thế giới xuyên nhanh và nhận được phần thưởng thăng cấp.
[1] Pháo hôi là một thuật ngữ thường xuất hiện trong tiểu thuyết và phim ảnh Trung Quốc, dùng để chỉ những nhân vật có vai trò hy sinh hoặc bị loại bỏ một cách nhanh chóng để làm nổi bật câu chuyện chính hoặc các nhân vật quan trọng khác. Những nhân vật pháo hôi thường có số phận bi đát, xuất hiện ngắn ngủi, và không có ảnh hưởng lớn đến cốt truyện, ngoài việc làm nền cho nhân vật chính hoặc thúc đẩy tình tiết.
Ban đầu, cô nghĩ mình có thể an nhàn hưởng thụ cuộc sống khi chọn làm kẻ lười biếng, nhưng nhiệm vụ đầu tiên sau khi trở lại thế giới xuyên nhanh lại là ở thế giới tận thế.
Trong một thế giới tận thế này? Cô có thể an nhàn được sao?
Cô cảm thấy như lại bị hệ thống lừa thêm lần nữa.
Rất nhanh, hệ thống xuất hiện.
[Ting! Chủ nhân, sau khi nâng cấp hệ thống cá mặn xin chào bạn.]
"Chào? Bạn chắc chắn là tình huống hiện tại tốt lắm sao?"
Cảm thấy giọng điệu của Cố Thanh không bình thường, hệ thống kiểm tra lại nhiệm vụ đã tiếp nhận, nó cũng đơ người.
[Chủ nhân, có vẻ có chút sai sót. Sau khi nâng cấp, hệ thống của bạn đáng lẽ chỉ tiếp nhận nhiệm vụ ở thế giới trung cấp, nhưng thế giới tận thế là thế giới cao cấp! Chủ nhân, chờ chút, để tôi hỏi Chủ Thần.]
Nói xong, hệ thống biến mất.
Chỉ một lát sau, hệ thống quay lại với giọng điệu đã thay đổi.
[Chủ nhân, lúc đọc mô tả hệ thống cá mặn, tôi quên xem một câu.]
[Hệ thống cá mặn: Không cần làm gì, không cần động tay, có thể tùy ý trao thưởng cho chủ nhân, nhưng… (nhưng— nếu con người không có ước mơ, thì khác gì cá mặn? Quyền hạn cao nhất để cung cấp "bàn tay vàng", bàn tay vàng càng lớn, trách nhiệm càng nặng.)]
[Tôi chỉ đọc câu trước, quên mất đoạn chữ nhỏ ở sau. Ý của Chủ Thần là hệ thống cá mặn sẽ nâng cấp nhiệm vụ. Hệ thống cho rằng bạn có thể hoàn thành nhiệm vụ trung cấp, nên sau khi nâng cấp lên hệ thống cá mặn, bạn sẽ phải hoàn thành nhiệm vụ ở cấp độ cao hơn.]
Cố Thanh: "… Vậy nhiệm vụ của tôi bây giờ là gì?"
Ngay sau khi câu nói vừa dứt, trước mắt Cố Thanh hiện lên một bảng điều khiển, trên đó có thông báo nhiệm vụ.
[Chủ nhân: Cố Thanh]
[Điểm cá mặn: 0]
[Cửa hàng cá mặn: Điểm cá mặn có thể đổi hàng hóa]
[Nhiệm vụ: Sáng tạo một căn cứ có thể phát triển, bảo tồn giống loài con người. Càng nhiều người sống sót, phần thưởng càng cao.]
[Tiến độ nhiệm vụ: 0/100]
[Tổng điểm: 0]
"Bảo tồn giống loài con người? Thế giới này nguy hiểm đến vậy sao?"
[Chủ nhân, thế giới này đang trên đà diệt vong. Thiên thạch rơi xuống không chỉ mang theo virus Zombie, mà còn kèm theo vô số thiên tai khác… Chủ nhân có thể nhìn góc phía trên bên phải.]
Cố Thanh nhìn theo hướng dẫn, thấy ở góc phải màn hình có một bản dự báo thời tiết.
[Đếm ngược đến ngày xảy ra sóng thần: 30 ngày.]
Nhìn phản ứng của Cố Thanh, hệ thống cũng có chút xấu hổ, nó cảm thấy như vừa đưa chủ nhân vào một cái hố sâu. Nó đành cố biện minh một câu.
[Nếu chủ nhân hoàn thành nhiệm vụ này, phần thưởng sẽ rất cao đấy!]
Cố Thanh: "Có thể thay đổi hướng thăng cấp không? Tôi cảm thấy mấy hệ thống nữ phụ hay hệ thống bao lì xì cũng không tệ mà."
Thế giới tận thế với Zombie và thiên tai, cần gì hệ thống cá mặn chứ?
[Một khi thăng cấp, không thể thay đổi, trừ khi lại thăng cấp lần nữa. Chủ nhân, hiện tại điểm của bạn là không. Để thăng cấp cần 100 điểm, phải hoàn thành nhiều nhiệm vụ mới được!]
Cố Thanh: "Ha ha!"
[Chủ nhân, trong phạm vi quyền hạn của mình tôi có thể trao cho bạn nhiều phần thưởng, chắc chắn có thể giúp bạn nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ.]
Bình tĩnh lại, Cố Thanh tiếp tục hỏi: "Phần thưởng có giới hạn gì không?"
[Chỉ cần chủ nhân có hành vi lười biếng là được.]
Cố Thanh: "Vừa bắt tôi làm nhiệm vụ khó, vừa muốn tôi lười biếng, mấy người cũng hay thật !!."
[Chủ nhân, ở thế giới trước chẳng phải bạn lười biếng mà vẫn hoàn thành nhiệm vụ đó sao, bạn làm được mà!]
Nghe đến đây, Cố Thanh chỉ khẽ nhếch môi. Nhiệm vụ đó có thể so sánh với nhiệm vụ này được sao?