Cùng Đối Tượng Cứu Rỗi Ăn Dưa

Chương 9: Người tốt trừng trị cái ác và đề cao điều thiện

Kỳ Bạch Lâm bất ngờ bóp vỡ chiếc cốc, cả khán phòng trở nên im lặng. Mọi ánh mắt trong buổi tiệc đều đổ dồn về phía hắn. Dù âm thanh không lớn, nhưng hắn là người đang được nữ đế ưu ái, và sự nghiệp của hắn đang ở đỉnh cao.

Mọi người, dù có bất mãn với hắn đến đâu, vẫn phải cúi đầu trước quyền lực và địa vị của hắn. Thậm chí, nhiều người ngoài miệng khinh miệt, nhưng trong lòng đã ghen tỵ với hắn từ lâu. Họ bất tài, nên mới dùng những lời lẽ cay độc nhất để công kích xuất thân của hắn, như thể làm vậy sẽ khiến họ cao quý hơn.

Thượng thư bộ Hộ là cấp trên trực tiếp của Ôn Nhã phu nhân. Khi xưa, để đề bạt Ôn Nhã phu nhân về kinh, bà đã phải tốn rất nhiều công sức mới giành được Ôn Nhã phu nhân từ tay thượng thư bộ Lại.

Bà rất tin tưởng Ôn Nhã phu nhân, và hôm nay bà mới dành thời gian đến đây. Bà không cho phép ai phá hoại tiệc tẩy trần của Ôn Nhã phu nhân. Thượng thư bộ Hộ nhìn chằm chằm vào Kỳ Bạch Lâm.

"Con chó săn này bóp vỡ cốc ra hiệu, chẳng lẽ định làm khó Ôn Nhã phu nhân, muốn đổ máu tại tiệc hay sao?”. Ôn Nhã phu nhân vừa về kinh, không có lý do gì để đắc tội với hắn, hay hắn đang ngầm ám chỉ điều gì với ta?

Hừ, những kẻ khác vì nể mặt nữ đế mà phải cắn răng nịnh bợ hắn, còn ta thì chẳng cần phải hạ mình như thế. Dù hắn ám chỉ gì đi nữa, tiền trợ cấp sưởi ấm tháng này được bao nhiêu thì cứ bấy nhiêu, một xu cũng không hơn!"

Suy nghĩ của thượng thư bộ Hộ còn có vẻ khách khí, chỉ thầm mắng hắn ta là "con chó săn". Nhưng những lời mắng chửi từ người khác thì tồi tệ hơn nhiều, nào là "chó cậy thế", "kẻ tiểu nhân", "kẻ thích làm trò". Tất cả đều lọt vào tai Kỳ Bạch Lâm.

Kỳ Bạch Lâm đã quen với khả năng đọc tâm thuật. Dù bị người khác mắng chửi thế nào, nét mặt của hắn vẫn không mấy thay đổi. hắn cố gắng phớt lờ những âm thanh khó chịu ấy, lấy một chiếc khăn trắng sạch trên bàn, tùy tiện lau vết máu và rượu trên tay. Đúng lúc này, hắn nghe thấy tiếng lòng của con gái Ôn Nhã phu nhân:

"Hắn bóp vỡ cốc, tay bị cắt rách rồi, máu chảy nhiều như thế, mà lại xử lý qua loa như vậy? Không sợ nhiễm trùng sao? Hắn không thấy đau à?"

"Chủ nhân à, lời này không đúng rồi, hắn là người bước ra từ tổ chức sát thủ, vết thương nhỏ thế này có là gì."

Kỳ Bạch Lâm tuy không biết "772" đang nói chuyện với con gái Ôn Nhã phu nhân là thứ gì, nhưng những lời đó lại chính là suy nghĩ của hắn. Với một kẻ đã sống trong thế giới máu me như hắn, vết thương nhỏ như vậy chẳng đáng gì. Hắn đã quen rồi. Ánh mắt của Kỳ Bạch Lâm chợt trở nên u ám.

"772, ngươi nói vậy là không đúng rồi, dù là sát thủ, thì hắn cũng là con người mà, con người bị thương sao có thể không đau? Dù gì hắn cũng là khách của mẹ ta, ta vẫn nên nhờ tỳ nữ chuẩn bị chút thuốc trị thương cho hắn."

Kỳ Bạch Lâm sững sờ, không khỏi ngước mắt nhìn về phía Ôn Thanh Hòa đang ngồi chéo đối diện. Ôn Thanh Hòa đang nghiêng đầu dặn dò tỳ nữ bên cạnh, không để ý đến ánh mắt của Kỳ Bạch Lâm. Kỳ Bạch Lâm nhanh chóng thu hồi ánh nhìn, vết thương bị mảnh vỡ cốc cắt trúng da bỗng ngứa ngáy, hắn lập tức quên đi những lời đàm tiếu xung quanh, lấy bình rượu trên bàn, tự rót cho mình một ly. Ly rượu đầy tám phần, hắn đứng lên từ phía sau bàn, trong sự chú ý của mọi người, giơ ly rượu hướng về phía Ôn Nhã phu nhân đang ngồi ở vị trí cao nhất mà chúc:

"Ôn Đại nhân, chúc mừng ngài nhậm chức Lang trung bộ Hộ, ly rượu này ta kính ngài, mong ngài ngày càng thăng tiến và tài vận hanh thông." Kỳ Bạch Lâm uống cạn ly rượu. Ôn Nhã phu nhân dù không hiểu rõ hành động bóp vỡ cốc rồi lại kính rượu của hắn, nhưng thấy hắn chủ động nâng ly, bà cũng đứng dậy, uống cùng hắn từ xa.