Chương 1
Tại tinh cầu sản vật, khoa nam.
Dụ Nguyễn cảm nhận bộ lông mềm mại bên dưới bàn tay, chú mèo toàn thân trắng muốt thoải mái kêu rừ rừ lật người, rồi hướng về phía Dụ Nguyễn đang đứng cạnh bồn hoa mà lộ ra cái bụng, khe khẽ kêu meo một tiếng.
Dụ Nguyễn lấy ra một miếng cá khô rồi đặt nó bên cạnh con mèo lười biếng. Sau đó cậu chỉnh lại chiếc ba lô, rồi nhẹ nhàng thở dài.
Chú mèo ngậm miếng cá nghiêng cái đầu nhỏ, nó nhìn chăm chú vào gương mặt thanh tú của thanh niên, dường như đang thắc mắc tại sao cậu lại thở dài đột ngột như vậy.
"Từ ngày mai, tao sẽ không đến thăm mày nữa đâu." Dụ Nguyễn xoa đầu chú mèo rồi nghiêm túc nói: "Hy vọng sau này mày sẽ gặp được những người lạ tốt bụng khác rồi trở thành một chú mèo hạnh phúc."
Mèo trắng lại khe khẽ meo một tiếng, cọ cọ chân cậu. Tuy nhiên, Dụ Nguyễn có thể thấy rõ rằng con vật nhỏ bé này không hiểu những lời cậu vừa nói, nó chỉ đơn thuần bày tỏ sự thân thiết theo bản năng mà thôi.
Mèo trắng là một chú mèo lang thang mà Dụ Nguyễn tình cờ gặp bên ngoài tiệm làm thêm của mình. Nó rất ngoan ngoãn, thường sau khi hoàn thành công việc bán thời gian, Dụ Nguyễn sẽ mang cho nó một chút thức ăn ngon. Lâu dần, cả hai cũng trở nên thân quen với nhau hơn.
Chú mèo rất thân thiết với cậu, nhưng tiếc là từ ngày mai, cậu sẽ phải rời khỏi khu vực này.
Lý do chính là bởi vì cậu là một pháo hôi.
Cái gọi là pháo hôi chính là nhân vật chỉ sinh ra để nhân vật chính vả mặt, góp phần cho những khoảnh khắc tỏa sáng của nhân vật chính, luôn sẵn sàng bị nhân vật chính nghiền nát. Mà vai trò của Dụ Nguyễn trong cuốn sách này là một nhân vật pháo hôi kiên trì đấu tranh với nhân vật chính suốt nửa cuốn sách, do có nhiều suất diễn nên kết cục của cậu cực kỳ thê thảm.
Dụ Nguyễn biết điều này bởi vì cậu là một người xuyên không, tình cờ đã đọc qua cuốn tiểu thuyết có tên là quy tắc của Omega vạn người mê.
Trong câu chuyện đó, nhân vật chính thụ là Kỷ Hoài, một Omega vạn người mê, sở hữu pheromone hạng nhất khiến không ai có thể từ chối bẩm sinh, vì vậy cậu ta kết duyên với đại thiếu gia Alpha nhà giàu Lê Hoằng, tạo nên một mối tình ngọt ngào.
Còn Dụ Nguyễn thì là một Omega giả làm Alpha, vì ghen tị với Kỷ Hoài mà điên cuồng chống đối và gây chuyện. Sau khi bị nhân vật chính vả mặt và mất đi tất cả, cậu còn bị một Alpha xa lạ đánh dấu và cuối cùng chết trong một cuộc phẫu thuật cắt bỏ tuyến thể bất hợp pháp.
Ban đầu, Dụ Nguyễn đọc truyện chỉ để gϊếŧ thời gian, không ngờ rằng sau khi qua đời một cách bất ngờ, cậu lại trở thành nhân vật phản diện ngu ngốc và độc ác trong cuốn tiểu thuyết đó. Điều khác biệt duy nhất là cậu đã tình cờ có được một hệ thống trong quá trình xuyên không.
Là một nhân vật phản diện, Dụ Nguyễn không chỉ nghèo rớt mồng tơi, mà từ nhỏ đã phải sống trong hoàn cảnh vô cùng khắc nghiệt. Bởi vì theo kịch bản, nhân vật pháo hôi này có tính cách tự ti và thích ghen ghét, nên phải có một quá khứ vô cùng bi thảm để thuyết phục người đọc.
Đây là điều mà hệ thống đã nói với cậu.
Nhân vật chính càng hạnh phúc, thì pháo hôi càng thảm, hơn nữa còn không bao giờ có thể đảo ngược tình thế. Ban đầu, Dụ Nguyễn còn cố gắng đấu tranh, muốn xé bỏ kịch bản và trốn thoát. Nhưng cậu nhanh chóng nhận ra rằng mọi nỗ lực của mình đều vô ích.
Nhân thiết pháo hôi như một quang hoàn bó chặt lấy cậu, khiến cậu dù làm gì cũng phải chịu vận rủi. Không chỉ vậy, nó còn ảnh hưởng đến những người xung quanh, khiến những người giúp đỡ cậu cũng gặp xui xẻo.
Sau vài lần cố gắng, Dụ Nguyễn từ bỏ.
Dù sao thì cố gắng cũng không có ích gì, thà buông xuôi còn hơn là cứ nỗ lực rồi lại thất vọng hết lần này đến lần khác.