Lý Phong vừa mới mở cửa thì cảnh tượng trước mắt khiến hắn giật mình.
Hai người đàn ông đang đứng trước cửa, một người bị thương nặng ở cánh tay, đang cố gắng đỡ người còn lại.
Người thứ hai có một mũi tên cắm sâu vào lưng, chỉ phần đuôi mũi tên bị cắt ngắn nhưng vẫn còn đâm chặt trong da thịt, khiến máu chảy đẫm áo.
Người bị thương ở cánh tay cố gắng dùng chút sức lực còn lại để gõ cửa, nhưng khi cửa vừa mở, cả hai người đồng loạt mất thăng bằng.
Họ đổ ầm xuống, đè lên Lý Phong.
Cả hai bất tỉnh, không còn chút sức lực nào.
Lý Phong hoảng hốt, cố gắng đỡ lấy họ nhưng sức nặng quá lớn, hắn chỉ có thể la lên, gọi sự giúp đỡ.
"Dung Kỳ! Dung Kỳ! Mau lại đây giúp ta!"
Lý Phong hét lớn, tiếng gọi vang khắp căn nhà.
Ngay lập tức, Dung Kỳ từ trong bếp lao ra.
Thấy cảnh tượng trước mắt, cô không nói một lời nào mà nhanh chóng bắt tay vào hành động.
Cô cúi xuống kiểm tra tình trạng của cả hai người, rồi quyết định:
"Đỡ từng người vào trong giường đã."
Lý Phong gật đầu, cố gắng trấn tĩnh.
Hắn và Dung Kỳ cùng nhau dìu từng người vào phòng, đặt nằm lên giường.
Người bị thương ở cánh tay, vết thương cũng được băng bó sơ sài, máu nhuộm cả ra vải nhưng chí ít cũng tình ổn hơn.
Người còn lại mũi tên vẫn còn cắm sâu vào lưng, máu không ngừng chảy ra từ vết thương.
Lý Phong ngập ngừng, lần đầu tiên hắn nhìn thấy một vết thương nghiêm trọng như thế này, huống chi là có cả mũi tên cắm trong da thịt.
Hắn không biết phải bắt đầu từ đâu, tay chân có phần lúng túng.
Dung Kỳ nhíu mày, nhìn qua Lý Phong.
"Người này bị thương rất nặng, cần phải xử lý ngay lập tức. Để ta rút mũi tên ra. Huynh chuẩn bị cầm máu và thuốc."
Dung Kỳ nhìn thấy sự lo lắng trong mắt Lý Phong, cô nhanh chóng trấn an:
"Không sao, cứ làm theo lời ta. Chúng ta mỗi người xử lý một người vậy.."
Dung Kỳ quay lại với người bị mũi tên đâm vào lưng.
Cô đã từng gặp những tình huống tương tự, dù là công việc nguy hiểm hay những lần đi lên núi, gặp phải các sự cố bất ngờ.
Trên thân thể cô không thiếu những vết sẹo do tự mình xử lý vết thương.
Có lần cô vô tình đạp phải bẫy thú săn khi lên núi cắt cỏ, chỉ có thể tự mình xử lý, không còn ai khác để giúp đỡ.
Vì thế, cô không còn sợ hãi hay lúng túng trước những vết thương nghiêm trọng nữa.
Cô chuẩn bị dao, hơ qua lửa để khử trùng, rồi bắt đầu xử lý vết thương của người đàn ông kia.
Tay cô không hề run, mắt không chớp, từng bước đều rất thành thục.
Trước tiên, cô dùng dao cắt bỏ phần thịt xung quanh mũi tên, cẩn thận từng chút một để không làm tổn thương thêm.
Sau đó, cô từ từ rút mũi tên ra, mỗi động tác đều chính xác và dứt khoát.
Lý Phong nhìn thấy sự thành thục và điềm tĩnh của Dung Kỳ mà không khỏi kinh ngạc.
Hắn không ngờ rằng cô gái này lại có thể đối mặt với một tình huống nguy hiểm như thế này mà vẫn giữ được bình tĩnh, thậm chí còn thành thạo hơn cả một người đã học qua y thuật như hắn.
"Ta làm xong rồi." Cô nói khi đã rút hết mũi tên ra và bắt đầu cầm máu. "Huynh đưa ta ít băng gạc và thuốc mỡ."
Lý Phong vội vàng đưa mọi thứ mà cô yêu cầu, cố gắng giúp đỡ cô trong khả năng của mình.
Hắn cảm thấy như mình đang học hỏi từ cô, người mà hắn nghĩ ban đầu chỉ là một cô gái yếu đuối cần sự che chở.
Giờ đây, trước mắt hắn là một con người mạnh mẽ, tự tin và vô cùng dũng cảm.
Sau một hồi cẩn thận băng bó và kiểm tra lại vết thương, Dung Kỳ thở phào nhẹ nhõm.
Lý Phong kiểm tra và bắt mạch cho hai người, thấy hơi thở đã ổn định hơn thì cũng thở phào nhẹ nhõm.
"Xong rồi. Bây giờ chỉ cần chờ xem họ có tỉnh lại hay không. Cô nương nghỉ ngơi đi, ta chuẩn bị ít thuốc bổ máu"
"Dung Kỳ... Cảm ơn cô." Hắn nói, ánh mắt lộ rõ sự cảm kích.
Lý Phong không khỏi cảm thán, may có cô ở đây.
Cô chỉ cười nhẹ: "Không có gì. Ta đã quen với việc này rồi. Từ nhỏ, ta đã tự xử lý vết thương của mình, nên chuyện này cũng không có gì khó khăn."
Lý Phong im lặng, trong lòng cảm thấy nể phục cô gái này, lại có chút thương tiếc:
“Cô .. hay bị thương lắm sao?”
“Ừm, làm việc nhiều thì sao tránh khỏi haha” Cô cười cười né tránh ánh mắt hắn, bàn tay vô thức giấu phía sau.
Tay cô lúc đầu là lên bọng nước, rồi bị cô cắn răng chọc bể, sau đó dần chai sần, dày đến mức có thể bưng nồi nóng từ bếp xuống.
Lý Phong không nói gì, im lặng đi kiểm tra thảo dược, trong lòng tính toán ngoài thuốc bổ máu và trị thương cho hai người kia, hắn nên chuẩn bị thuốc bổ gì cho cô nhỉ!