Thiên Kim Thật Bị Ôm Nhầm Là Đại Lão Huyền Học

Chương 15

Dù sao, Khương Kỷ Nam cũng nhỏ tuổi hơn Khương Lục Trình và Khương Lục Trì lại không có quan hệ huyết thống hay họ hàng thân cận.

Nhưng bây giờ vì ba mẹ Khương nhận cậu làm con nuôi giống như Khương Kỷ Vi nên cậu lại lớn hơn so với cặp anh em sinh đôi này một bậc theo vai vế bối phận trong nhà.

Khương Lục Trì đã nói tới như vậy, Khương Kỷ Niệm cũng không thể từ chối nữa đành nhận lấy món quà của hai anh em và nhẹ giọng cất tiếng cảm ơn vì món quà.

Sau đó cô hơi cúi đầu lấy ra từ trong chiếc túi nhỏ đeo chéo trên người một xấp bùa bình an đã được gấp gọn thành hình tam giác tặng cho mỗi người hai lá:

“Đây là quà gặp mặt của con, em, chị tặng cho mọi người, mong rằng mọi người sẽ thích nó.”

Bốn người nhà chú hai Khương Kỷ Thiên đã sớm chuẩn bị tâm lý từ khi biết được Khương Kỷ Niệm là một thiên sư huyền học nên không nghĩ nhiều nhanh tay nhận lấy cho cô vui.

Ngay cả Khương Kỷ Vi cùng Khương Kỷ Hạo cũng nhận lấy bùa bình an từ tay Khương Kỷ Niệm, nhưng bốn người anh trai của cô thì không có như vậy.

“Đây… đây là?” Khương Kỷ Lăng vừa nhìn thấy bùa chú được gấp thành hình tam giác trong tay em gái Khương Kỷ Niệm thì cảm xúc trên khuôn mặt vô cùng vi diệu không thể diễn tả bằng lời.

Khương Kỷ Lăng biết em gái là thiên sư huyền học qua lời kể của ba mẹ, nhưng không nghĩ rằng quà gặp mặt em gái tặng anh sẽ là bùa chú.

Ban đầu bốn anh em đều nghĩ rằng, em gái Khương Kỷ Niệm sống ở dưới quê vô cùng khó khăn nên muốn dùng quà gặp mặt để bù đắp phần nào cho cô.

Nhưng không ai nghĩ đến cảnh tượng em gái bảo bối lại dùng bùa chú để đáp lại quà tặng gặp mặt của bọn họ.

“Đây là bùa bình an do chính tay em vẽ, có hiệu quả vô cùng tốt. Các anh không thích sao?”

Khương Kỷ Niệm nhìn thấy biểu cảm vi diệu trên gương mặt của các anh trai thì cũng đoán được các anh không muốn nhận quà của cô, nên đã vội vàng thu tay cầm bùa chú về:

“Các anh không thích thì thôi vậy, em sẽ kiếm một món đồ khác để tặng cho các anh.”

Yêu Linh San ở bên cạnh không nỡ để con gái bảo bối buồn lòng, liền vội vàng giữ tay Khương Kỷ Niệm lại uyển chuyển giải thích:

“Sao các anh trai có thể không thích quà gặp mặt của Niệm Niệm được, chỉ là các anh của con hơi bất ngờ một chút thôi. Bảo bối đừng buồn.”

Nghe được lời nói của mẹ Yêu Linh San các anh cũng nhận ra biểu cảm của mình sẽ làm em gái buồn nên nhanh chóng phản ứng lại cố gắng nở một nụ cười tươi tắn đưa tay nhận lấy phần quà của mình.

“Mẹ nói đúng đấy bọn anh chỉ là hơi bất ngờ một chút thôi em đừng để bụng nha.” Khương Kỷ Lăng dẻo miệng nhanh chóng cất tiếng an ủi em gái bảo bối Khương Kỷ Niệm.

“Một chuyện nhỏ thôi, không có gì đâu.” Khương Kỷ Niệm tiếp lời Khương Kỷ Lăng xong lại nghiêm mặt nhắc nhở anh: “Ngày mai anh không được đi đường Trường Thọ nếu không sẽ gặp tai nạn xe.”

Khương Kỷ Lăng nghe được lời nhắc nhở của em gái thì không khỏi cảm thấy có chút ớn lạnh, sau đó lại thắc mắc sao cô biết ngày mai anh sẽ đi qua đường Trường Thọ: “Hả, sao em biết ngày mai anh sẽ đi qua đường Trường Thọ?”