Tôi ổn định cuộc sống ở nhà cô tôi.
Dượng đặt tên cho tôi là Trương Vãn Hy.
Tôi sinh ra trong ánh hoàng hôn, nên lấy chữ Vãn, còn Hy, tượng trưng cho hy vọng.
Con trai lớn của dượng, tức anh trai tôi, tên là Trương Minh.
Anh mới sáu tuổi, chưa vào tiểu học, phần lớn thời gian đi phụ giúp làm ruộng ở nhà trưởng thôn, đổi lấy ít gạo và khoai lang mang về.
Anh về nhà phát hiện Thành Tử không còn nữa, mình lại có thêm một em gái, lúc đó liền khập khiễng nhảy cẫng lên, cười ngây thơ sảng khoái.
Dượng lấy làm lạ, hỏi anh vui mừng cái gì.
Anh ấp úng rụt cổ lại: "Con sợ em trai, mắt nó rất hung dữ, thế này con không phải nhìn thấy nó nữa."
Cậu bé sáu tuổi, lại sợ đứa bé sáu tháng.
Dượng và cô tôi đều trầm ngâm suy nghĩ.
Chuyện nhỏ này nhanh chóng trôi qua, bởi vì mùa vụ bận rộn đã đến, cô tôi và anh cả ngày bận rộn thu hoạch, còn dượng bắt đầu bận rộn với công việc trong thôn.
Thôn sắp bầu cử cán bộ thôn, bao gồm chủ nhiệm ủy ban thôn, ủy viên chi bộ Đảng thôn, v.v.
Thực ra một thôn nhỏ, đa số chức vụ đều là hư danh, vô dụng, chức vụ thực sự hữu dụng chỉ có trưởng thôn, bí thư chi bộ Đảng thôn, v.v, chỉ vài vị trí thôi.
Trưởng thôn đã được định sẵn, trọng tâm lần này là chủ nhiệm ủy ban thôn.
Dượng đã làm ủy viên ủy ban thôn được hai năm, ra sức nhiều, chịu khó, hình tượng trong lòng dân thôn cũng không tệ.
Lần này đáng lẽ ông có thể trúng cử.
Nhưng ông lại không nắm chắc, bởi vì có một người có quan hệ ở huyện cũng muốn tranh cử.
Người trong thôn bàn tán xôn xao, nói người có quan hệ chắc chắn sẽ làm chủ nhiệm ủy ban thôn, dượng không có cửa.
Qua mùa bận rộn, bầu cử cán bộ thôn chính thức bắt đầu.
Dượng rất căng thẳng, kết quả lại bất ngờ thuận lợi, ông trực tiếp trở thành chủ nhiệm ủy ban thôn, không gặp chút trở ngại nào.
Ngay cả cô tôi cũng ngạc nhiên, hỏi sao lại thuận lợi như vậy.
Dượng cảm khái: "Tên có quan hệ ở huyện kia bỏ chạy rồi, nói chỗ chúng ta là vùng núi nghèo nàn hoang vu, lại còn có người giữa ban ngày ném bé gái xuống hố phân, hắn chịu không nổi nên bỏ chạy."
Quê của tên có quan hệ kia thực ra cũng là chỗ chúng tôi, hắn còn là cháu trai trưởng thôn, chỉ là từ nhỏ lớn lên ở huyện, chưa chuyển hộ khẩu thôi.
Một chức cán bộ thôn không biên chế ở vùng quê hẻo lánh nghèo nàn, cuối cùng cũng không thể giữ chân hắn.
Nhưng chức cán bộ thôn không biên chế này, lại trở thành bước đầu tiên giúp dượng hồng vận tề thiên, thăng quan tiến chức!