Nhờ một tháng qua làm quen với Tệ Ngạn đài, Nhạc Quy dễ dàng lách qua các kết giới và cấm chế, từng bước tiến gần hơn đến cung điện trên đỉnh Tệ Ngạn đài.
Giờ Tý như một đường phân cách, trước giờ Tý, Vô Ưu Cung chỉ hơi âm u mờ ảo, nhưng sau giờ Tý ma khí tăng gấp đôi, những dãy núi ma mị xung quanh bị bao phủ bởi làn sương mỏng sắc nhọn giương nanh múa vuốt như những con quái vật đang há to cái mồm đầy răng nanh đẫm máu, âm thầm dụ dỗ những kẻ lạc lối tiến sâu vào.
Là một người phàm, còn là người phàm không đạt tiêu chuẩn thể chất, Nhạc Quy mới đi được một phần ba đường đã mệt rã rời. Nhưng nghĩ đến việc nếu bỏ lỡ đêm nay, có lẽ nàng sẽ không bao giờ có cơ hội trở về nhà nữa, vì thế nàng nghiến răng kiên trì tiếp tục
….
Tối nay, nàng nhất định phải ngủ cùng Đế Giang.
Khi mới xuyên sách, nàng thường thắc mắc tại sao lại có nhiều người thích cuốn tiểu thuyết “Chí Tôn” này đến vậy, và tại sao nàng lại bị cuốn vào thế giới trong sách. Sau ba ngày hoang mang, Nhạc Quy đột nhiên nhớ ra vào đêm nàng xuyên không, có người đã đưa cho nàng một chiếc la bàn to cỡ bàn tay.
“Đây không phải la bàn bình thường mà là Vô Lượng Độ, bảo vật duy nhất trong ‘Chí Tôn’ có thể xé rách thời không. Chỉ cần có nó trong tay thì có thể xuyên từ thế giới này đến thế giới khác.” Người đó nói với vẻ mặt thần bí, cặp kính phát ra ánh sáng lạnh lẽo.
Trong trường đại học đầy rẫy những kẻ kỳ quặc, Nhạc Quy cũng không để tâm nên đã mang về ký túc xá.
Kết quả là, ngay đêm đó, chiếc la bàn dởm mà nàng tiện tay ném cạnh gối bất ngờ phát ra ánh sáng nhàn nhạt, hình dáng của nó dường như cũng biến đổi. Trước khi nàng kịp nhìn rõ thì bản thân đã bị cuốn vào thế giới của “Chí Tôn”.
Sau khi suy nghĩ kỹ càng, với số lượng thông tin hạn chế từ hơn ba mươi chương nguyên tác mà nàng đã đọc, Nhạc Quy xác định rằng chỉ có cách tìm được pháp khí tên Vô Lượng Độ kia, nàng mới có thể xuyên trở về thế giới cũ.
Vấn đề là trong thế giới tiểu thuyết này có tới hai Vô Lượng Độ, một cái do nam chính tự tay rèn, một cái khác có trước khi nam chính xuất hiện, chính là bảo vật của ma giới, được giấu trong tẩm cung của Ma Vương Đế Giang. Theo quy củ của ma giới, chỉ có Ma Hậu mới có thể có được nó.
Nói đơn giản, vật này giống như Phượng Ấn thời cổ đại, chỉ khi trở thành hoàng hậu mới được nắm giữ.
Dựa theo nguyên tác, nàng cũng không cần thực sự thành hôn với Đế Giang, chỉ cần ngủ với hắn một đêm và vẫn giữ được mạng là được. Dù sao...
【Dù sao thì mười ngày nữa hắn cũng chết mà.】
Nhạc Quy thở hổn hển leo lêи đỉиɦ Tệ Ngạn Đài, một cung điện khổng lồ hiện ra trước mắt.
Đúng vậy, mười ngày nữa Đế Giang sẽ chết.
Trong nguyên tác “Chí Tôn”, nhân vật này không xuất hiện nhiều, nhưng mỗi lần xuất hiện đều vô cùng nổi bật.
Tính cách của hắn tà mị hiếu chiến, là kết tinh của ma khí trong thiên hạ, sinh ra đã mang trong mình sức mạnh hủy thiên diệt địa, suốt đời chinh chiến trong tam giới không biết đến hai chữ thất bại, còn giống vai chính hơn cả nam chính.