1. Tôi đã từng nói với bản thân rằng nhất định sẽ không khóc thêm một lần nào nữa, nhất định sẽ không để một em yếu đuối xuất hiện trước mặt anh.
* Tách,tách
Thế nhưng, nước mắt vẫn vô thức mà rơi xuống trên gò má. Tôi cũng cố lắm chứ nhưng chẳng thể kìm được nữa!
Ah,mưa...cơn mưa nặng hạt càng làm cho lòng tôi thêm trĩu nặng. Nhưng không hiểu sao, tôi lại nghĩ rằng thật may!
Mưa đến rồi, ít nhất anh ấy cũng không thể nhìn ra một tôi thảm hại như bây giờ, ít nhất...cơn mưa cũng có thể kéo theo một phần đau đớn trong tim em biến mất...
Chúng ta tính đến nay cũng đã biết nhau được 6 năm rồi, là thanh mai trúc mã, anh chính là ánh dương, là cả bầu trời duy nhất của em.
Ngay từ giây phút bắt đầu nhận thức được, em đã biết, mình đã say đắm gương mặt ấy mất rồi.
Anh lớn hơn em 2 tuổi, là một chàng học bá vô cùng hoàn hảo trong mắt mọi người.
Anh luôn là tâm điểm của sự chú ý dù ở bất cứ đâu.
Vừa học giỏi, lại chơi thể thao tốt, gương mặt cao ngạo ấy lại càng chẳng có chỗ chê, thử hỏi có người con gái nào lại không xiêu lòng cho được cơ chứ?
Anh có rất nhiều cô gái theo đuổi, ngày ngày đều có người chạy đến tỏ tình hoặc lén tặng quà cho anh.
Nhưng với cái tính tình lạnh lùng, âm trầm đó của anh, anh chưa bao giờ để tâm tới những chuyện đó.
Trước nay đều như vậy, anh chưa từng đối xử khác biệt với người con gái nào khác, ngoài em ra. Mỗi ngày đều được anh quan tâm, chăm sóc, em đều rất vui, tim như muốn nhảy ra ngoài luôn vậy, thật sự mong mỗi ngày đều hạnh phúc như vậy.
Chỉ mong rằng cái xoa đầu đầy cưng chiều của anh sẽ chỉ dành cho mình em, nụ cười và cả ánh mắt dịu dàng kia cũng chỉ thuộc về mình em...
Em vẫn luôn nghĩ rằng mình có lẽ rất đặc biệt trong lòng anh, hoặc ít nhất đối với anh, em cũng chiếm một phần nào đó quan trọng.
Nhưng hoá ra tất cả đều chỉ do em ảo tưởng
Hôm đó, là giờ nghỉ giải lao trên trường, em vẫn chạy lên lớp tìm anh như mọi khi.
6 năm quen biết nhau, em chưa từng thấy anh nở nụ cười ấm áp đến như vậy.
Ngay cả với em, anh cũng chưa từng...
Chị ấy rất xinh đẹp, là bạn cùng lớp với anh, tính tình tuy trầm lặng nhưng lại cực kì hoà nhã.
Khi nhìn vào đôi mắt chưa đầy yêu thương kia của anh, em đã biết, người con gái trước mắt kia, chính là người anh đã mặc định trong lòng...thật xứng đôi.
Từ lần đó trở đi, sự quan tâm của anh không còn chỉ dành cho mình em nữa.
Ánh mắt của anh, sự ân cần của anh cũng dần hướng về chị ấy.