Tây Du Nhất Mộng

Chương 50

Quyển 3 - Chương 8: Vấn đề khó khăn không nhỏ
"Nhắc nhở người chơi: lúc trăng tròn đêm nay, động phủ Cao Lão Trang của bạn sẽ bị trư yêu phá hủy, mong bạn hãy nhanh chóng trở lại hàng yêu trừ ma!"

Đại Nhiệt vừa mới online đã được hệ thống thông báo một nan đề tương tự như bệnh khó nói của nam giới như vậy. Hắn không khỏi run lên, miệng há to đến nỗi có thể nhét vừa cả một cái đầu heo.

Đúng là nhà dột gặp cả đêm mưa, cυồиɠ ɖâʍ mà không có nơi giải quyết! Không thể tưởng tượng được nhiệm vụ cốt truyện "Trư tinh ở rể" của class Trư Bát Giới lại hạn chế thời gian. Nếu quá thời gian mà không giải quyết được trư yêu, nó sẽ hủy diệt Cao Lão Trang.

Theo lẽ thường, Cao Lão Trang là động phủ của người chơi, sẽ không chịu công kích của người chơi cũng như yêu quái. Nhưng vấn đề là trư yêu đã ở đó trước lúc Cao Lão Trang trở thành động phủ của Đại Nhiệt, cũng là Boss của nhiệm vụ cốt truyện. Đại Nhiệt gặp Cao Tài coi như là một loại kỳ ngộ ngẫu nhiên được sắp đặt trong trò chơi; Cao thái công quyết định tặng động phủ cho Đại Nhiệt lại tiếp tục là một kỳ ngộ ngẫu nhiên nữa, hai cái kỳ ngộ cộng lại liền hình thành một cái BUG — trư yêu có thể phá hủy Cao Lão Trang.

Động phủ bị phá hủy, chính là toàn bộ kiến trúc trong đó đều bị san thành bình địa, nhưng quyền sở hữu sẽ không phát sinh thay đổi. Nói đơn giản hơn, nếu Cao Lão Trang bị hủy thành một đống hoang tàn, mất đi toàn bộ công năng thì vẫn thuộc về Đại Nhiệt, Đại Nhiệt cũng không thể đi tìm động phủ khác được.

Sau khi tình huống này phát sinh, người chơi muốn phải xây lại động phủ thì phí tổn rất lớn, ủy thác cho hệ thống xây lại một bức tường tốn gần 1000 đồng, xây nhà vệ sinh ít nhất cũng phải hơn 1 vạn, mà còn chưa được là vệ sinh tự hoại — đừng cười! WC là một trong năm bộ phận kiến trúc nhất định phải có của động phủ. Trò chơi thiết trí một động phủ chân chính tức là phải có đầy đủ không gian cần thiết, từ phòng ngủ đến WC.

Đương nhiên, nếu người chơi có sở thích ngao du tứ phương, bốn bể là nhà thì cũng có thể để mặc đống hoang tàn tiếp tục hoang phế thôi.

Rất rõ ràng, Đại Nhiệt không phải dạng người như vậy. Hắn tuyệt đối không muốn trơ mắt nhìn Cao Lão Trang biến thành đống hoang tàn, nhưng hắn cần phải làm gì bây giờ?

Bình thường, trong động phủ không thể phát sinh PK, cũng không thể sử dụng pháp thuật, cho nên Đại Nhiệt không thể nhờ người khác hỗ trợ. Nhưng hắn hiện tại còn chưa khai khiếu, lực công kích thấp lè tè, phòng ngự lại càng tệ, bị Độc Giác Quỷ Vương miểu sát trong quá trình thỉnh kinh là một ví dụ tốt nhất. Trư yêu này so với Độc Giác Quỷ Vương chắc chắc là lợi hại hơn, đã không thể gọi người giúp, mình cũng bất lực, chẳng lẽ phó mặc cho ông trời sao?

- Ông trời ơiiii! Ngài hãy cho con một gợi ý điiiii!

Đại Nhiệt đứng ở ngã tư giơ hai tay lên trời hét lớn.

Vừa hô xong đã có một mẩu giấy bị gió thổi tới, giống như trong phim, vừa vặn rơi vào tay Đại Nhiệt

Hô, có huyền cơ! Hắn nhanh chóng mở ra xem:

"Bạn muốn một trận thành danh sao? Bạn muốn vạn người ngưỡng mộ sao? Bạn muốn kiến công lập nghiệp sao? Vậy thì mời báo danh tham gia giải đấu "Anh Hùng Tranh Bá" lần đầu tiên được tổ chức trong Tây Du Nhất Mộng đi! Giải đấu sẽ cử hành vào mùng 1 tháng 10, chính là thời điểm để phong vân tụ hội, quần hùng tập hợp. Những người chơi xuất sắc lọt vào top 3 sẽ đạt được lệnh bài lập giáo quý hiếm [Long Chi Giác] cùng với rất nhiều phần thưởng. Ngoài ra, những người chơi trong top 10 còn được hệ thống tặng một động phủ, nếu đã có động phủ thì sẽ lấy giá cả hiện tại quy thành phần thưởng tiền mặt. Bạn còn chờ gì nữa? Ở cửa hoàng cung trong mỗi thành thị, NPC Công Tào Quan phụ trách chiêu mộ tuyển thủ đang chờ bạn đến. Đặc biệt nhắc thêm, khi đi nhớ mang theo 500 đồng phí tham gia…"

Đệch! Thì ra là thông báo của hệ thống. Thật đúng là hiện đại, quá nhân tính hóa rồi, Đại Nhiệt chỉ mới giơ tay mà hệ thống đã rải truyền đơn vào tay hắn.

Mùng 1 tháng 10, còn hơn một tháng nữa. Nhìn qua thì giải đấu Anh Hùng Tranh Bá này cũng không tệ lắm, phần thưởng rất có giá trị — không nói đến động phủ dù rách nát cũng trị giá đến năm con số, lệnh bài lập giáo Long Chi Giác (sừng rồng) kia càng được đông đảo nhân vật cấp lão đại thiết tha mong ước, giá trị liên thành.

Long Chi Giác chính là sừng trên đầu của Long Vương. Trong Tây Du Nhất Mộng có 4 vị Long Vương phân biệt là: Đông Hải Long Vương Ngao Quảng; Bắc Hải Long Vương Ngao Thuận; Tây Hải Long Vương Ngao Nhuận; Nam Hải Long Vương Ngao Khâm. Muốn lấy sừng của Long Vương, chỉ có một cách đó là gϊếŧ để lấy. Làm tứ đại chung cực Boss của quái vật Thủy tộc, bên cạnh Long Vương nhiều vô số kể hà binh giải tướng, trong đó không thiếu thủ hạ đắc lực có thực lực không tầm thường như Quy thừa tướng, Phi Thiên Dạ Xoa, Bạng thống lĩnh v.v…, cộng thêm long nữ long tử số lượng không ít, thiên phú kinh người; cỗ lực lượng này rất khủng bố.

So sánh qua, tham gia đánh giải để lấy về Long Chi Giác có vẻ dễ dàng hơn nhiều.

Tuy nhiên, việc này cùng Đại Nhiệt có quan hệ gì đâu? Trước mặt một người ăn chưa no mặc chưa đủ khoe khoang bào ngư vi cá ngon đến thế nào chẳng có ý nghĩa gì cả.

Đại Nhiệt vung tay một cái, truyền đơn trong tay lại theo gió bay đi.

Trông người trông trời, không bằng trông vào chính mình!

Đại Nhiệt không còn tâm trạng nào ở lại thành, chạy nhanh về Cao Lão Trang. Hiện tại hắn không thể cưỡi gió, cũng không có giày cộng tốc độ, ngựa thì sau khi bị đám khỉ trên Tiểu Hoa Quả Sơn thịt cũng không mua lại — một con ngựa giá tới 500 đồng, huống hồ sau khi khai khiếu có thể cưỡi gió mà đi, ngựa sẽ không có tác dụng nữa.

Bởi thế tốc độ của Đại Nhiệt chậm như rùa, nửa giờ sau mới trở lại Cao Lão Trang.

Cao Lão Trang là một đại trang viên, ước tính sơ lược không kể đến hào nước bao quanh bảo hộ trang cũng đã rộng đến 700 mét vuông, trong đó tường cao mái cong, cây cối san sát, hoa cỏ khoe sắc đầy đất, khung cảnh tươi mát hợp với lòng người. Nếu không để ý đến giá trị linh lực thì nơi đây có thể nói là động phủ cực phẩm trong Tây Du Nhất Mộng. Nói thế là vì động phủ mà hệ thống bán ra đều ở trong thành, là những toà nhà san sát nhau, đừng nói đến hào nước bao quanh, phần lớn đều không có hậu hoa viên, cây cối hoa cỏ các loại đều phải tự mình mua thêm — dùng một phép so sánh đơn giản: Cao Lão Trang chính là một biệt thự nhà vườn xa hoa, mà động phủ trong thành chỉ là những căn hộ xây hàng loạt trong tiểu khu, ai tốt ai kém, vừa xem đã biết. Về phần động phủ thượng cổ trong truyền thuyết, đó mới chỉ là nghe đồn thôi, quá là xa xôi, không nên kể đến.

Trang viên xinh đẹp như vậy, chỉ sợ chẳng bao lâu nữa sẽ bị hủy trong tay mình.

Đại Nhiệt đứng ở bên ngoài cửa trang, có chút thổn thức.

- Hiền đệ, đào quặng thu hoạch thế nào?

Lúc này, Yến Cuồng Đồ pm hỏi thăm.

Nói đến đào quặng, Đại Nhiệt than vãn:

- Đừng nói đến đào quặng nữa! Em vừa mất gần 500 đồng xong.

Kỳ thực đây không phải là do hắn quá xui xẻo mà đào quặng chính là như vậy. Cho dù ở Tân Thủ Thôn hay ở trong thành, rất nhiều người chơi đào thật lâu cũng chỉ đào được một số quặng vứt đi. Ở Tân Thủ Thôn còn tốt, nếu không đào được chỉ mất thời gian, trong thành thì lại khác, bỏ ra chính là tiền, mất đi cũng chính là tiền, nếu không có tiền thì căn bản không thể tiếp tục đào được nữa.

Yến Cuồng Đồ an ủi:

- Đào quặng cũng giống như đầu tư cổ phiếu, có người nhảy lầu vì cổ, cũng có người trở thành phú ông vì phiếu. Chú chỉ mất một ít tiền, không cần để trong lòng. Anh đang cày ở Ngũ Hành Sơn cũng không tệ lắm, ngoài rất nhiều ngộ tính ra thì còn nhặt được hai kiện pháp bảo cửu phẩm, xem chừng có thể bán được mấy ngàn đồng.

Ngũ Hành Sơn là một dãy núi cách thành Trường An mấy chục dặm, trên núi rất nhiều Yêu tộc, là nơi rất thích hợp cho người chơi có pháp thuật trung cấp tu luyện. Tại đó, yêu tinh cấp Boss không ít, đây cũng không phải là loại tiểu Boss hàng chợ như Độc Giác Quỷ Vương có khả năng so sánh, pháp bảo rớt ra cơ bản không tệ.

Trong Tây Du Nhất Mộng, pháp bảo phân ra hai loại: pháp bảo Hậu Thiên cùng pháp bảo Tiên Thiên. Pháp bảo Hậu Thiên là do những Tiên – Nhân – Phật – Ma có đại thần thông chế tạo ra. Trong đó lại chia làm cửu phẩm, số phẩm càng nhỏ, uy lực càng cao. Nhất phẩm là cao nhất, ở cấp bậc này đều là những vật thanh danh hiển hách, như là Ngọc Tịnh Bình của Quan Âm Bồ Tát, Kính Chiếu Yêu tại Nam Thiên Môn trên chín tầng trời, Kim Cương Trác của Thái Thượng Lão Quân v.v…

Còn pháp bảo Tiên Thiên là một vài vật tồn tại từ thuở Bàn Cổ khai thiên, Hồng Mông sơ khai, hấp thu nguyên khí Hồng Mông, sinh ra linh tính, biến hóa mà thành. Trong trò chơi, pháp bảo Tiên Thiên chỉ đếm trên đầu ngón tay, chỉ cần có một món bất kỳ là đã có thể kinh thiên động địa, đại sát tứ phương.

Nghe được Yến Cuồng Đồ đánh ra pháp bảo, Đại Nhiệt cũng vui lây. Hắn vốn định nói ra nan đề mình đang gặp phải ở Cao Lão Trang, nhưng lại thôi. Việc này Yến Cuồng Đồ cũng không giúp được, mà nếu hắn biết nhất định sẽ bay trở về, như thế sẽ làm chậm trễ việc tu luyện của hắn, vậy nói làm gì đây?

Nhìn vào tấm hoành phi có ba chữ lớn màu vàng rồng bay phượng múa "Cao Lão Trang" trên cửa vào, Đại Nhiệt không ngừng đấu tranh trong lòng: đi vào gặp trư yêu chính là thập tử vô sinh, chết xong còn không biết đi đâu về đâu (hắn còn chưa khai khiếu, mà lúc này tử vong chưa rõ hệ thống sẽ xử thế nào); còn không vào, trư yêu kia sẽ đem Cão Lão Trang đập nát, ngày sau phải bỏ ra hơn 10 vạn tiền xây lại động phủ, đồng dạng tương đương muốn mạng của hắn…

Vào hay không vào? Đây quả là một vấn đề khó khăn không nhỏ.