【Hahahaha! Xin lỗi anh nhé?】
【Hứa Mộng Du làm tôi cười chết mất.】
【Hứa Mộng Du, nếu cậu dám ghép Hàn Ảnh Đế với anh chàng cơ bắp kia thì sau này đừng mong yên ổn nữa.】
Thực ra, đầu óc Hứa Mộng Du vẫn đang rối bời vì sự xuất hiện của Hạ Tư Lễ đã làm loạn hết mọi suy nghĩ của cậu.
Chọn Sa Sa, hoàn toàn vì cậu có chút e ngại chàng trai cơ bắp kia.
Cảm giác như nếu chọn anh ta, chắc anh ta sẽ xách Hứa Mộng Du lên đánh cho một trận.
Bên nhà hàng có rất nhiều bàn ghế, hai cặp khách trước đã ngồi xuống, Hứa Mộng Du và Sa Sa cũng chọn một bàn. Khi vừa ngồi xuống, Hứa Mộng Du phát hiện Hạ Tư Lễ đang ngồi ngay phía trước bên phải của mình.
Rồi đến nhóm khách thứ tư, hai người đàn ông luôn gây chú ý. Thẩm Tinh Hoài và Bạch Thanh Hoan đều nhìn Hàn Dịch với chút ánh mắt đồng cảm.
Sau đó, họ lại đồng thời nhìn về phía Hứa Mộng Du, ánh mắt như muốn nói: "Cậu chọn khéo thật."
Hứa Mộng Du chẳng hề nhìn thấy ánh mắt của họ, chỉ cúi đầu ăn một cách im lặng.
Sa Sa nhìn cậu chăm chú một lúc rồi hỏi: "Anh là nghệ sĩ à?"
"......"
Miếng cơm trong miệng bỗng dưng không còn ngon nữa.
【Hahahahaha! Câu hỏi chí mạng quá!】
【Tôi đang thay Hứa Mộng Du cảm thấy ngượng dùm rồi đây.】
Hứa Mộng Du gật đầu: "Tôi hơi mờ nhạt một chút."
Sa Sa không ngờ cậu lại thẳng thắn như vậy, lại hỏi: "Anh là diễn viên hay ca sĩ?"
"Debut với vai trò ca sĩ."
"Ồ." Sa Sa cầm ly nước uống một ngụm, rồi nói: "Anh đoán xem tôi làm nghề gì?"
"Tôi không đoán được."
Hứa Mộng Du quả thực không thể đoán được, mà cốt truyện trong sách cậu cũng không rõ lắm.
“Vậy anh đoán thử tuổi của tôi xem?”
Lúc này, Hứa Mộng Du mới ngẩng đầu lên nhìn cô một cái: “21?”
Sa Sa khẽ cười đầy ẩn ý: “Vậy đoán thử khách mời mà tôi để ý là ai?”
Hứa Mộng Du lại cúi đầu ăn tiếp: “Chắc không phải tôi.”
"Phì..."
Sa Sa bật cười, nhìn chằm chằm cậu hỏi: “Cơm ngon lắm à?”
Hứa Mộng Du đáp thật thà: “Cũng khá ngon đấy. Khuyên cô ăn nhiều đi, mai lên đảo có khi chẳng còn được ăn ngon thế này nữa đâu.”
Nghe vậy, Sa Sa im lặng cầm đũa tiếp tục gắp thức ăn.
Cô tiếp tục trò chuyện: “Bình thường anh làm gì?”
“Học.”
“Học? Anh chưa tốt nghiệp à?”
“Năm nay tôi học năm cuối rồi.”
Trong lúc nói chuyện, khóe mắt Hứa Mộng Du vẫn không rời khỏi Hạ Tư Lễ. Anh ấy đang cúi đầu ăn, thỉnh thoảng đáp lời Bạch Thanh Hoan.
Bây giờ là thời gian tự do trò chuyện, là cơ hội tốt để hiểu rõ về nhau. Sa Sa vẫn tiếp tục hỏi: “Anh thích mèo hay chó?”
“Tôi thích chuột hamster.”
Vì ngày trước, Hạ Tư Lễ từng nuôi hamster ở trường, rồi nó bị lạc, cả trường phải giúp anh ấy tìm.
“Anh thích người lớn tuổi hơn hay nhỏ tuổi hơn?”
“Lớn hơn.”
Ngày trước gặp Hạ Tư Lễ trong trường, Hứa Mộng Du đều phải ngoan ngoãn gọi là anh.
Sa Sa tỏ vẻ ngạc nhiên: “Ồ, thích chị lớn hơn à.”
Câu hỏi tiếp theo của Sa Sa khiến Hứa Mộng Du im lặng.
“Anh có phải trai thẳng không?”
Cậu ngừng lại vài giây.
Thích Hạ Tư Lễ, liệu có được coi là trai thẳng không?
Trời ạ!
Sao cậu câu nào cũng nghĩ đến Hạ Tư Lễ vậy chứ?
Sa Sa giải thích: “Ý tôi không phải hỏi về xu hướng tính dục của anh, mà là hỏi về tính cách.”
Hứa Mộng Du trả lời: “Cái này, tôi cũng không rõ lắm.”
Lúc này trên màn hình bình luận tràn ngập tiếng cười.
【Tôi đoán chắc Hứa Mộng Du là cong rồi.】
【Câu hỏi vừa rồi, anh ấy ngập ngừng lâu thế, trai thẳng thì chẳng cần nghĩ nhiều như vậy đâu.】
【Cũng chưa chắc, có khi anh ấy đang tự hỏi không biết mình có trả lời quá thẳng thừng không.】
【Cười chết mất, tôi thấy đây không phải buổi hẹn hò mà là buổi phỏng vấn thì đúng hơn.】
【Chờ đấy, Sa Sa dễ thương sắp nói câu: "Xin lỗi, anh bị loại rồi" cho xem.】
Sa Sa hỏi: “Anh có muốn hỏi gì tôi không?”
Hứa Mộng Du suy nghĩ nửa phút, cuối cùng lại hỏi: “Cô ăn no chưa?”
【Sa Sa: … Muốn chạy trốn rồi.】
【Hứa Mộng Du đến đây để gây cười à? Anh ấy có biết mình đang tham gia chương trình hẹn hò không vậy?】
【Tôi chắc chắn anh ấy không phải là người đi săn. Nếu là thợ săn, giờ này anh ấy đã rất chủ động và nhiệt tình rồi.】