Đầu Bếp Lam Tinh, Chinh Phục Tinh Tế

Chương 29

Hành động đột ngột gửi tiền của Samuel khiến Úc Trục Nhan không biết phải nói gì. Cậu đã hoàn trả hết số tiền thưởng đó: "Xin lỗi, nhưng tôi không thể tiết lộ lý do."

Bên kia màn hình, Samuel không trả lời ngay, mà tiếp tục gửi thêm 5 triệu tinh tệ.

Úc Trục Nhan lại chuyển trả.

Nhưng chẳng bao lâu, Samuel lại gửi tiếp.

Cả hai cứ tiếp tục trao qua đổi lại suốt ba phút liền.

Hành động của Samuel khiến Úc Trục Nhan đau đầu. Cậu mệt mỏi xoa trán: "Anh đừng gửi thêm tiền cho tôi nữa. Tôi sẽ không đồng ý đâu. Nếu anh tiếp tục, tôi sẽ không trả lại tiền đâu."

Samuel nói: "Không sao, cậu cứ giữ lấy."

Nói xong, Samuel lại gửi thêm 5 triệu tinh tệ.

Úc Trục Nhan ngơ ngác: "Anh định dùng tiền để ép tôi sao?"

Samuel gửi một biểu cảm cười dễ thương: "Không có đâu, tôi chỉ muốn thể hiện sự yêu mến."

Úc Trục Nhan cảm thấy khó xử.

Nếu đạo đức của cậu thấp hơn một chút, có lẽ cậu đã lợi dụng cơ hội này để tiếp tục nhận tiền từ Samuel. Nhưng Úc Trục Nhan hiểu rõ bản thân không phải người như vậy. Nếu thật sự làm vậy, cảm giác tội lỗi sẽ dày vò cậu không ngừng.

Chưa kể, cậu biết rõ Samuel là người không dễ quên thù hận. Nếu cậu nhận tiền mà không đáp ứng yêu cầu, hậu quả chắc chắn không nhẹ nhàng gì, thậm chí có thể tệ hơn cả nhân vật chính trong tiểu thuyết.

Dù Samuel đang đề nghị, và tặng rất nhiều tiền, nhưng ẩn sau hành động này là sự đe dọa ngầm, một sự ép buộc tinh vi.

Úc Trục Nhan không thích giao tiếp với người quá mạnh mẽ như vậy.

Để giữ an toàn cho mình, cậu nhanh chóng trả hết tiền và thẳng tay đưa Samuel vào danh sách chặn.

Sau khi chắc chắn không bị làm phiền nữa, Úc Trục Nhan nở một nụ cười nhẹ nhõm.

Không còn cách nào khác, vì Samuel muốn dùng tiền để gây sức ép, Úc Trục Nhan buộc phải ra tay trước và chặn anh ta.

Ở phía bên kia màn hình, Samuel, đang ở sân tập, nhìn thấy thông báo "Bạn đã bị đối phương chặn" thì biểu cảm có phần phức tạp.

"Phải chăng mình chưa thể hiện đủ tốt?" Samuel khẽ nhướn mày.

……………….

Sau sự cố nhỏ này, Úc Trục Nhan nhanh chóng trở lại với cuộc sống thường ngày.

Buổi livestream lần trước mang lại cho cậu khoản thu nhập 40.000 tinh tệ. Sau khi trừ chi phí sinh hoạt, cậu vẫn còn lại khá nhiều.

Nhớ đến việc Úc Tiểu Thiên năm nay đã tròn 5 tuổi, Úc Trục Nhan quyết định đăng ký cho cô bé vào một trường mẫu giáo.

Trường mẫu giáo này chỉ cách nhà Úc Trục Nhan khoảng 10 phút di chuyển bằng xe bay, cơ sở vật chất và an ninh đều rất tốt, chất lượng giảng dạy cũng được đánh giá cao. Nhược điểm duy nhất là học phí khá đắt đỏ, mỗi học kỳ lên đến 10.000 tinh tệ.

Úc Trục Nhan không gặp khó khăn gì trong việc chi trả số tiền này. Cậu sẵn sàng đầu tư để Úc Tiểu Thiên có được môi trường giáo dục tốt nhất.

Hiện tại, còn chưa đến một tháng nữa là nhập học. Để giúp Úc Tiểu Thiên dễ dàng làm quen với lớp học, Úc Trục Nhan còn đăng ký thêm một khóa học tiền mẫu giáo kéo dài một tháng.

Lớp tiền mẫu giáo có nhiều bạn nhỏ cùng tuổi với Úc Tiểu Thiên. Giáo viên rất kiên nhẫn và sẽ dạy cho các em những kiến thức cơ bản về cuộc sống và sinh lý.

Vì Úc Tiểu Thiên là bé gái, mà Úc Trục Nhan lại là đàn ông, nên có một số việc cậu không tiện giải thích. Những kiến thức này sẽ được giao cho các cô giáo đảm nhận.

Sau khi Úc Tiểu Thiên đi học, ngôi nhà lại chỉ còn mình Úc Trục Nhan.

Cảm thấy nhàm chán, cậu bắt đầu nghĩ về món ăn mới sẽ làm trong livestream sắp tới.

Tuy nhiên, trước khi nghĩ đến món ăn, cậu nhận ra rằng vấn đề lớn nhất hiện giờ là không có nguyên liệu.

Vậy là Úc Trục Nhan bắt tay vào làm nguyên liệu tự chế: từ đậu hũ, trứng bắc thảo, ớt ngâm, dưa cải muối cho đến những gia vị hiếm thấy trên mạng. Cậu còn tự tay làm dầu hào, bột nêm gà và tương đậu.

Đã vài ngày trôi qua kể từ buổi livestream cuối cùng, và Úc Trục Nhan cảm thấy đã đến lúc quay trở lại.

Lần này, cậu dự định làm các món ăn vặt như gà chiên, đậu hũ nướng, và bánh bạch tuộc nướng.

Để cảm ơn sự chờ đợi của khán giả, Úc Trục Nhan quyết định tổ chức một buổi rút thăm trúng thưởng trong livestream.

Sau khi lên kế hoạch, vào 1 giờ chiều, Úc Trục Nhan đăng một bài viết trên mạng xã hội: "Tối nay 6 giờ livestream, chúng ta cùng hẹn nhé ~"

Những người hâm mộ đã chờ đợi mòn mỏi lập tức kéo vào bình luận:

[Nhan Nhan, cậu lười quá rồi! Gần một tuần nay cậu chưa livestream đấy!]

[Cuối cùng cũng lên sóng rồi, streamer à, nếu cậu không livestream sớm hơn tôi sẽ già mất.]

[@Vương Cường Tráng, Tráng ca, đây là streamer mà các anh đã ký hợp đồng đấy. Chẳng lẽ không biết thúc giục cậu ấy à? Là fan, chúng tôi chờ rất khổ sở đó.]

...

Một trợ lý tình cờ đọc được bình luận này và gửi cho Vương Cường Tráng: "Giám đốc, anh xem."

Lúc này, Vương Cường Tráng đang ngả người trên ghế nghỉ ngơi, nghe thấy trợ lý nói chuyện thì chậm rãi mở mắt, từ tốn đáp: "Thúc giục ai? Úc Trục Nhan sao? Cậu ta hiện giờ là át chủ bài của tôi. Chỉ nhờ cậu ta mà lượt xem trên mục ẩm thực của chúng ta đã bắt đầu tăng trở lại. Với thành tích đó, tôi nào dám thúc giục cậu ta."

Nghe vậy, trợ lý im lặng, rồi nhắc nhở: "Nhưng, ngày kia là hạn chót đăng ký cho cuộc thi tân binh trên nền tảng livestream. Điều kiện tối thiểu để tham gia là có một triệu người hâm mộ và đã livestream ít nhất ba lần. Mà hiện giờ, ứng viên tiềm năng nhất của mục ẩm thực chính là cậu ấy."

"Suýt chút nữa tôi quên!" – Vương Cường Tráng đập mạnh vào trán, rồi bật dậy, hối hả gửi tin nhắn cho Úc Trục Nhan. Vừa gõ tin, anh vừa quay sang nói với trợ lý: "Khu vực ẩm thực của chúng ta đã gần tám năm không có người mới đủ điều kiện tham gia cuộc thi. Nếu không nhắc, chắc tôi cũng quên mất."

Sau khi gửi xong, Vương Cường Tráng quay sang hỏi trợ lý, vẻ mặt có chút lo lắng: "Hiện tại, Úc Trục Nhan có bao nhiêu fan?"

Trợ lý trả lời bình thản: "68 vạn."

"May quá!" Vương Cường Tráng thở phào, vỗ ngực. "Chỉ cần cậu ấy livestream thêm một lần nữa hôm nay là đủ điều kiện rồi."

"Đúng vậy." Trợ lý ngồi bên cạnh, chống cằm suy nghĩ, "Nhưng mà... thật không may. Cuộc thi tân binh kéo dài tận sáu tháng. Nếu cậu ấy đợi thêm chục ngày nữa mới bắt đầu livestream lần đầu, thì sẽ có thêm thời gian tích lũy fan và không phải gấp rút như bây giờ."

Vương Cường Tráng đứng dậy, vỗ vai trợ lý, tươi cười: "Không sao, chúng ta phải tin vào cậu ấy."

Anh duỗi người, ngắm nhìn ánh mặt trời đỏ rực phía chân trời, lòng tràn ngập phấn khởi. Đúng lúc đó, một thông báo xuất hiện trên màn hình thiết bị. Không ngạc nhiên gì, đó là tin nhắn của Úc Trục Nhan.