Xuyên Thành Dưỡng Mẫu Độc Ác, Ta Mở Trường Dạy Học

Chương 3

Hà đại phu cười lớn: "Thương tích của nương ngươi chỉ là va đầu, chỉ cần bôi thuốc, băng bó, nghỉ ngơi cho tốt là được. Không cần châm cứu."

"Nhưng mà nương đã ngất đi hai lần rồi. Đại phu không thể châm cứu cho nương ta, để người nhanh khỏe lại sao?"

"Được rồi. Nhưng chủ yếu là do nương ngươi thân thể quá hư nhược, lại bị va đầu, nhiễm lạnh, khó tránh khỏi tinh thần không tốt, chỉ cần điều dưỡng cho tốt là được."

Từng cây kim bạc lần lượt được châm vào huyệt đạo.

Trương Tử Nhược từ từ mở mắt, che giấu sự phức tạp trong lòng.

Thì ra nàng không chỉ xuyên không, mà còn xuyên sách!

Xuyên thành dưỡng mẫu độc ác của phản diện đế vương -- Trương Tử Nhược!

Không chỉ là phản diện trên con đường trở thành nhϊếp chính vương của nhân vật chính; mà còn là phản diện trong cuộc đời bi thảm của vị hoàng đế phản diện...

được một học sinh của nàng nhiệt tình giới thiệu, nói rằng trong đó có một nhân vật pháo hôi, trùng tên trùng họ với nàng, cần phải đọc thuộc lòng toàn văn để đề phòng xuyên không.

Miệng của học sinh kia chẳng lẽ linh nghiệm thật sao...

Nàng thật sự đã trở thành dưỡng mẫu độc ác của nhân vật phản diện. Tráo đổi nhi tử mình với nhân vật phản diện, đánh đập, lăng nhục, hành hạ nhân vật phản diện đủ điều, khiến tâm lý hắn bị vặn vẹo và hắc hóa...

Lần ngất xỉu này là do sau khi phu quân qua đời, quan lại đến thu thuế, nếu không có tiền nộp sẽ phải đi tù.

Mặc dù có thôn dân giúp đỡ, nhưng vẫn còn lâu mới đủ tiền đóng thuế. Nguyên chủ liền bảo tiểu phản diện đi hỏi những người ốm yếu và neo đơn trong thôn để đòi tiền - bởi vì trước đây phu quân nàng đã từng giúp đỡ những người này.

Tiểu phản diện không đồng ý, nguyên chủ liền lấy gậy đánh hắn.

Bởi vì trước đây tiểu phản diện luôn ngoan ngoãn chịu phạt, mà lần này mới bị đánh một cái đã bỏ chạy ra ngoài, cho nên, nguyên chủ nổi giận, đuổi theo đánh..

Đường tuyết trơn trượt, nguyên chủ không cẩn thận ngã xuống đất, va đầu chảy máu.

Tiếp nhận ký ức của nguyên chủ, Trương Tử Nhược thực sự không biết nói gì cho phải...

Nguyên chủ khi tú tài phu quân còn sống, thường kiếm cớ gây khó dễ tiểu phản phái, lén dùng kim châm hắn, nói xấu hắn; chờ tú tài chết rồi liền không chút kiêng dè, càng thêm ra sức đánh mắng tiểu phản phái, hoàn toàn không nghĩ đến hậu quả về sau.

Theo cốt truyện, chờ đến khi phản phái được thân mẫu và lão hoàng đế nhận về thì chính là lúc nghiệp quật đến với nguyên chủ, sống không được mà chết cũng không xong, đau khổ bắt đầu.