Mặt Trời, Mặt Trăng Và Ánh Sao Đều Rơi Vào Mắt Em

Chương 6

Cảm ơn?

Đinh Bán Hạ sửng sốt, cảm ơn cái gì? Tại sao mình phải cảm ơn Từ Lục Ly?

Dáng vẻ của Từ Lục Ly giống như đó là lẽ đương nhiên: “Mình giúp cậu đuổi một người rất phiền toái đi, cậu không cảm ơn mình sao?”

Đinh Bán Hạ: “...”

Hình như rất có lý.

“Vậy nên, cậu muốn cảm ơn mình thế nào?”

Cô Đinh rất rầu rĩ. Cô là một nhà giáo nhân dân bần cùng, hôm nay phải đền một bữa ăn đêm vì lỡ uống một ngụm sữa của Từ Lục Ly, bây giờ lại phải tán gia bại sản đền cái gì đây?

Từ Lục Ly rất ân cần, nhìn thấy cô Đinh buồn rầu như vậy, anh chu đáo đề xuất một ý tưởng: “Vậy lần sau cậu mời mình uống trà chiều đi.”

Đinh Bán Hạ suy nghĩ, rốt cuộc mình nên làm thế nào để vĩnh viễn không cần phải đền cơm cho Từ Lục Ly?

Hạ Hạ không biết, đó không phải việc của Hạ Hạ.

Dù thế nào đi chăng nữa, bữa ăn đêm này vẫn ăn rất đã thèm. Đinh Bán Hạ thật sự đã lâu rồi chưa ăn tôm hùm đất, hôm nay ăn đã thèm nên cô rất vui vẻ.

Mỗi lần cô vui vẻ, sẽ không nhịn được mà ngâm nga hát.

Lần này cũng không ngoại lệ.

Từ Lục Ly lái xe đưa hai người về, Đinh Bán Hạ ngồi ở phía sau ngâm nga ca hát.

Cô đang ngâm nga một bài hát tiếng Anh mà cô thích gần đây, Trần Nam nghe được một nửa thì không khỏi cảm thán: “Hạ Hạ, với giọng hát này của cậu, nếu đi làm người cover trên mạng thì đã sớm có fans hâm mộ trên toàn thế giới rồi.”

“Bây giờ mình cũng có fans hâm mộ trên toàn thế giới mà.”

Trần Nam buồn cười: “Cũng đúng.” Sau đó cô ấy lại thở dài: “Nhắc mới nhớ, mình thích idol 2D của mình lâu như vậy, cũng chưa từng nghe anh ấy hát. Tuy vậy, nhưng mình cảm thấy giọng hát của anh chắc chắn sẽ rất hay.”

Đinh Bán Hạ lắc lắc ngón tay: “Không không không, người không bao giờ ca hát chắc chắn là vì hát lạc tone. Mình nghĩ Tên Điệu của cậu chắc chắn không biết hát, nếu không cũng chẳng đến nỗi không hát trước mặt các cậu suốt ngần ấy năm.”

“Thật sao?”

Từ Lục Ly vẫn luôn yên lặng lái xe lại đột nhiên mở miệng hỏi.

“Tất nhiên rồi.” Đinh Bán Hạ gật đầu, giọng nói nhỏ nhẹ lộ ra sự khẳng định chắc nịch: “Người không hát chắc chắn là vì hát không hay, chẳng phải điều này đã được công nhận sao?”

Từ Lục Ly không phản bác: “Có lý.”

Từ Lục Ly đưa Trần Nam đến khách sạn trước.

Lúc Trần Nam xuống xe, Đinh Bán Hạ mỉm cười dịu dàng và nói: “Nam Nam, đêm nay cậu nghỉ ngơi thật tốt nhé. Đêm mai mình sẽ đến ngủ cùng với cậu!”

Từ Lục Ly nghe vậy thì nhếch môi.

Anh thật sự không thể hiểu nổi biểu hiện của mối quan hệ tốt đẹp giữa các cô gái.

Sau khi Trần Nam vào khách sạn, Đinh Bán Hạ mới lười biếng ngã xuống ghế sau: “Làm phiền bạn học cũ rồi.”

Từ Lục Ly không nói gì, chỉ khởi động xe.

Có lẽ vì Từ Lục Ly là bác sĩ Trung Y, nên ngay cả trong xe của anh cũng có một chút mùi dược liệu.

Cho dù Đinh Bán Hạ ghét uống Trung Dược thì cô cũng phải thừa nhận rằng, cô không ghét mùi của loại Trung Dược này.

Là một mùi hương khiến người ta cảm thấy rất thoải mái, có vị đắng nhẹ, nhưng cũng có mùi thơm.

Đang suy nghĩ vẩn vơ, Đinh Bán Hạ đột nhiên nghe thấy Từ Lục Ly mở miệng hỏi:

“Cậu còn nhớ Lư Mộc không?”

“Ừ... Nhớ.”

Đinh Bán Hạ tưởng Từ Lục Ly muốn nói gì đó với mình, nhưng cô không ngờ rằng Từ Lục Ly nghe xong câu trả lời của cô thì không nói gì nữa.

Trong xe yên tĩnh.

Đinh Bán Hạ hồi tưởng lại, kể từ khi gặp được Từ Lục Ly vào buổi xem mắt mấy hôm trước, anh đã đưa cô về nhà hai lần, cả hai lần đều trong trạng thái im lặng suốt quãng đường như thế này.

Xấu hổ quá đi mất.

Cô cố gắng làm dịu bầu không khí: “Gần đây Lư Mộc có khỏe không?”

“Không biết.”

Giọng nói lạnh lùng trong trẻo vang lên trong xe.

Được rồi, cô Đinh hoàn toàn không biết mình nên nói gì vào lúc này.

Ừm, người bạn học cũ này luôn kiệm lời, vậy mình cũng nên giữ im lặng. Đinh Bán Hạ nhún vai, nghịch ngón tay của mình.

Từ Lục Ly lái xe, anh nhìn thoáng qua cô gái trong kính chiếu hậu.

Xinh xắn đáng yêu, trông vừa mềm mại vừa dễ thương. Anh hoàn toàn không ngờ rằng cô lại đi làm giáo viên cấp 2, dù đã làm giáo viên, cô vẫn thích chơi một mình như hồi cấp 3.

Rõ ràng nói chuyện rất đáng yêu, nhưng lại thường xuyên lặng lẽ ngồi trong góc như vậy.

Anh thở dài một hơi, nhưng gần như không thể nghe thấy, giọng điệu dịu lại đi vài phần: “Cậu thực sự muốn biết về Lư Mộc sao?”

Đinh Bán Hạ ngơ ngác ngẩng đầu lên.

Không phải, chẳng phải anh là người nhắc tới cái tên Lư Mộc này sao? Tại sao lại biến thành cô muốn biết chuyện của anh ta rồi?

Cô Đinh cảm thấy mình hoàn toàn không theo kịp tiết tấu.

Từ Lục Ly hơi thất vọng.

“Lư Mộc sống không tệ lắm, tốt nghiệp đại học thì ra nước ngoài, mới về nước cách đây không lâu. Bây giờ đang làm giáo sư được mời riêng về của đại học N.”

Đinh Bán Hạ thẫn thờ: “Ồ.”

Vậy đúng là sống rất tốt.

Nhắc mới nhớ, lúc đó lớp bọn họ là lớp chọn. Mọi người đều làm khá ổn trong kỳ thi tuyển sinh đại học vào thời điểm đó, hình như bây giờ ai cũng sống tương đối tốt.

Người kéo chân nhất có lẽ chính là cô, vừa mới tốt nghiệp đã quay về làm giáo viên cấp 2.

Có điều, Từ Lục Ly biết rõ về tình hình của Lư Mộc như lòng bàn tay, chứng tỏ sau đó quan hệ của hai người đã cải thiện?

Vậy thật đúng là đáng mừng.

Sau khi nhắc đến Lư Mộc, Đinh Bán Hạ đã có đề tài: “Ôi, nhớ năm đó cậu và Lư Mộc thật sự là người nổi tiếng, có biết bao nhiêu cô gái thích các cậu. Mình còn nhớ lúc ấy ngày nào Chu Nhạc Nhạc cũng chạy tới lớp chúng mình, cũng chỉ có cô ấy dám vứt bỏ hết thể diện của hot girl trường.”

“Cậu biết Chu Nhạc Nhạc?”

Đinh Bán Hạ bật cười.

“Mình chỉ không quá hòa hợp với tập thể mà thôi, cũng không phải thật sự không để ý đến chuyện bên ngoài. Hơn nữa, Chu Nhạc Nhạc đường đường là hot girl trường, ai mà không biết cậu ấy chứ?”

“Mình không thích Chu Nhạc Nhạc.”

Từ Lục Ly nhíu mày, mở miệng nói.

Đinh Bán Hạ gật đầu: “Mình biết, nếu cậu thích cậu ấy thì cậu ấy cũng chẳng cần phải chạy tới tặng trà sữa cho cậu mỗi ngày rồi bị cậu từ chối. Chậc, dáng vẻ rưng rưng nước mắt của hot girl trường thật sự trông rất đáng thương.”

Đinh Bán Hạ ngồi ở ghế sau lải nhải nói chuyện, Từ Lục Ly cũng chỉ im lặng nghe cô nói.

Hai người câu được câu không suốt quãng đường, may mắn là cũng không ngượng nghịu lắm.

Lúc đến cửa nhà Đinh Bán Hạ, Từ Lục Ly dừng xe lại.

Đinh Bán Hạ mở cửa xe, xách túi ra ngoài.

Sau khi khóa cửa chỗ ghế lái lại, Từ Lục Ly từ từ hạ cửa sổ xe xuống. Dưới ánh đèn, khuôn mặt tuấn tú đẹp đến mức chói mắt.

Đinh Bán Hạ mỉm cười dịu dàng và nói với Từ Lục Ly: “Cảm ơn vì hôm nay cậu đã đưa mình về.”

Tuy rằng chuyến xe đưa về này dùng một bữa ăn đêm để đổi TAT.

“Về sau ít ăn tôm hùm đất lại, không tốt cho sức khỏe.”

Đinh Bán Hạ trả lời qua loa: “Biết rồi thưa bác sĩ Trung Y, biết cậu dưỡng sinh nhất! Về sau chắc chắn mình sẽ học tập cậu, nghiêm túc ăn súp gà đen.”

Sau khi nói xong, Đinh Bán Hạ chuẩn bị quay đầu đi.

Từ Lục Ly gọi cô lại: “Đinh Bán Hạ!”

Cô quay đầu lại.

“Hồi cấp 3, quan hệ giữa mình và cậu thật sự không tệ lắm, đúng không?”

Đinh Bán Hạ chợt bật cười. Cô không ngờ rằng người bạn học cũ này lại là một người cố chấp như vậy, chẳng phải cô đã nói là “Không thân” rồi sao? Có cần phải suy nghĩ lâu như vậy không?

Cô gái dịu dàng suy nghĩ một lúc rồi gật đầu: “Đúng vậy, cũng không tệ lắm.”

Tuy rằng kỳ thực cô không hay nói chuyện với Từ Lục Ly lắm, nhưng nếu nói như vậy có thể khiến Từ Lục Ly vui vẻ hơn thì cũng không có gì là không thể.

Có vẻ như Từ Lục Ly thật sự hài lòng, lúc này Đinh Bán Hạ mới xoay người rời đi.

-

Sau khi về đến nhà, mẹ Đinh lại hỏi Đinh Bán Hạ: “Vừa rồi mẹ thấy có người lái xe đưa con về, ai đó?”

Đinh Bán Hạ không để ý: “Bạn học cũ.”

Mẹ Đinh thầm suy nghĩ, hình như gần đây tần suất xuất hiện của người “Bạn học cũ” này hơi cao nhỉ?

Có phải con gái nhà mình có chuyện gì không?

Đinh Bán Hạ cười rất đáng yêu: “Được rồi mẹ, mẹ đừng hỏi nữa.” Nói xong, cô đi về phía phòng ngủ.

Không nói đến mẹ, ngay cả bản thân cô cũng cảm thấy gần đây tần suất xuất hiện của “Người bạn học cũ” này hơi cao rồi.

Cô đi vào phòng ngủ, mở máy tính ra, đăng nhập Weibo.

Câu “Bây giờ mình cũng có fans hâm mộ trên toàn thế giới” mà hồi nãy Đinh Bán Hạ nói với Trần Nam cũng không phải là nói dối. Cô thích bói toán, từ thời đại học đã bắt đầu đăng ký tài khoản Weibo xem bói giúp người khác rồi.

Lúc đầu là miễn phí, sau đó là vì cô thật sự bói khá chính xác nên dần dần có tiếng tăm. Nên cô dứt khoát mở một cửa hàng bói toán trên Taobao để nhận một số đơn hàng.

Weibo có tên là “Tarot Reader (*) Alexia”, đã tạo được mấy năm rồi, cũng có mấy chục nghìn fans Weibo.

(*) Tarot reader: Là những người đọc và giải bài tarot. Thông qua những trải bài, họ sẽ nói cho bạn biết những bí ẩn, thông điệp của những lá bài ấy.

Tuy rằng bình thường cũng không có nhiều fans sống (*) lắm.

(*) Fan sống: Những người hâm mộ này không chỉ có hồ sơ và hình đại diện đầy đủ, mà còn thường xuyên cập nhật trạng thái, theo dõi người khác, chuyển tiếp và bình luận, thể hiện mức độ tương tác và hoạt động cao. So với cái gọi là “Người hâm mộ zombie” hoặc người hâm mộ giả, fans sống gần với trải nghiệm người dùng mạng xã hội thực sự hơn.

Vả lại, nói đến thì cũng cảm thấy kỳ lạ, các fans của tài khoản này đều không thích gọi cô là Alexia, mà cực kỳ thích gọi “Xia”. Chẳng qua cũng coi như là trùng hợp, Hạ (*) ấy mà. Đinh Bán Hạ cứ vui vẻ chấp nhận điều đó thôi.

(*) Hạ trong tên nữ chính có pinyin là xià, gần giống với xia trong Alexia.

Cô suy nghĩ, sau đó soạn một bài đăng Weibo rồi đăng lên.

Tarot Reader Alexia: “Một người bạn cấp ba không thân cứ luôn xác nhận với bạn rằng mối quan hệ giữa hai người hồi cấp 3 cũng không tệ lắm, vì sao lại như vậy?”

Chưa kể, tuy fans sống của tài khoản Weibo này không quá nhiều, nhưng vẫn có một số fans nhanh chóng bình luận.

“Xia, trước khi trả lời câu hỏi này, tôi vẫn không nhịn được muốn hỏi, bạn đã quyết định biến tài khoản dạy bói toán này thành acc marketing rồi à? Mùi hương nồng nặc của acc marketing tình cảm lập tức ập vào mặt tôi.”

Đinh Bán Hạ: “...”

Làm gì có chuyện đó!

Tiếp tục xem bình luận tiếp theo.

“Xia, người bạn học cấp 3 này của bạn là nam hay nữ thế?”

Đinh Bán Hạ nghĩ rồi trả lời: “Nam.”

Người bình luận câu này nhanh chóng trả lời lại: “Vậy chính là muốn theo đuổi bạn đó, chuyện này có gì đáng hỏi đâu?”

Đinh Bán Hạ: “...”

Từ Lục Ly sao? Ha ha ha ha, thôi bỏ đi.

Nói Lư Mộc theo đuổi cô còn đáng tin hơn Từ Lục Ly gấp trăm lần.

Lại tiếp tục lướt xem bình luận tiếp theo.

“Xia, tôi nói với bạn dựa trên trải nghiệm thực tế của mình, mấy kiểu bạn học cũ vừa gặp đã hỏi quan hệ có tốt hay không, thường thì đều là hỏi vay tiền bạn, nhờ bạn bỏ phiếu cho con cái nhà họ, tìm bạn để thúc đẩy doanh số bán hàng. Kiểu của bạn còn cứ luôn xác nhận quan hệ, chắc chắn rơi vào một những tình huống trên.”

Đinh Bán Hạ: “...”

Hình như khá có lý.

Anh Từ làm bác sĩ Trung Y, lẽ nào rất thiếu việc ư?

Nhớ lại việc Từ Lục Ly không quên đẩy mạnh lượng tiêu thụ của Trung Dược vào bữa ăn đêm hôm nay, trước khi đi còn dặn cô rằng “Tôm hùm đất tính lạnh”, hình như khả năng này lại càng lớn hơn một chút.

Từ Lục Ly đáng thương quá. Đinh Bán Hạ nghĩ thầm.

Bây giờ bác sĩ Trung Y còn phải tự mình đi thúc đẩy doanh số sao?

--------------------

Tác giả có lời muốn nói:

Cô nàng ngốc xít, đó không phải là thúc đẩy doanh số, rõ ràng đó là quyến, rũ, vợ.

233333333 Anh Từ đẹp trai quá~