Cũng đúng, dù sao cũng là con cưng của ông trời, không buff chút may mắn thì quá vô lý.
Giang Vãn nghĩ thầm rồi lựa chọn bỏ qua việc đào sâu vấn đề này, dù sao cô cũng sắp bị đá đít ra khỏi đây, không nên liên quan đến việc hỗn tạp này quá nhiều.
Ý chính hôm này, Giang Vãn cô lộ con bài tẩy việc nhìn thấy quỷ ra là để tìm cách để sống sót, nếu gặp một con quỷ hiền thì không nói, còn xui xui gặp trúng một con quỷ xấu xa tấn công một con gà không sức lực trói tay như cô thì đúng là lúc thích hợp để đi chầu trời.
Nghĩ đến điều đó thì phòng bệnh còn hơn chữa bệnh.
"Tôi hiểu rồi, tôi muốn hỏi cô một việc được không?" Không đợi Hoa Y trả lời, Giang Vãn đã nói tiếp: "Đương nhiên tôi sẽ trao đổi đồng giá, tôi sẽ làm bất cứ việc gì cô bảo trong khả năng của tôi."
Hoa Y suy nghĩ một lát, rồi gật đầu đầy vẻ cảm thông, ánh mắt buồn bã ngập sự mất mát và nỗi nhung nhớ: "Tôi hiểu cảm giác của cô mà."
[Quý cô đây chắc chắn đang đau đớn, bất an vì bị người yêu phản bội, đồng môn hãm hại, môn phái không nhận, nên mới có vẻ mặt buồn bã như những con chim nhạn bên làn nước mùa thu như vậy, đúng là hồng nhan bạc phận.] Ánh mắt Hoa Y buồn bã suy ngẫm thói đời, thương tiếc nhìn Giang Vãn.
Đây là vẻ mặt bình thường của cô, ok, trán Giang Vãn giật giật, đúng là không nhìn ra Hoa Y trông kiệm lời, mà suy nghĩ trong lòng lại phòng phú như vậy.
"Tôi muốn cô bảo vệ tôi khỏi những con quỷ có ý xấu xa định tiếp cận, được không?" Khi nói câu này, cô không khỏi không nghĩ tới đôi mắt quỷ không tròng, và cậu bé quỷ kia.
Giang Vãn thở dài bất lực, nhưng trong mắt Hoa Y đó lại là hành động hít hơi cố nén bị thương mà nhờ vả cô ấy, Hoa Y ngay lập tức cảm động trước lòng dũng cảm của Giang Vãn mà ngay lập tức đồng ý.
[Được thôi, chúng ta kí khế ước máu đi, nhưng tôi cũng cần cô giúp một việc, thể chất quỷ của tôi rất đặc biệt, tôi sinh vào ngày âm tháng âm, còn bị gϊếŧ và hiến tế vào ngày âm tháng âm lúc 0 giờ nên thể tôi là thể cực hàn, tôi cần cô giúp tôi lại gần những người có khí Dương Thịnh để giúp tôi bão hoà thể hàn, giữ vững lý trí.]
Mặc dù Hoa Y đã chết và hoá thành quỷ nhưng sâu trong tâm trí của cô ấy vẫn luôn tin rằng mình là người, cô ấy đã không còn cơ thể người, vì vậy cô ấy vẫn cố gắng hết sức giữ vững lý trí và tình cảm của một con người.