[Có lẽ là do tôi chưa hồi phục được sức mạnh nên tôi chỉ cảm nhận được một hơi thở mạnh mẽ cổ xưa nào đó trên người ngài, nó sẽ khiến những con quỷ chúng tôi vô thức cảm thấy gần gũi hơn. Bản thân tôi chỉ cảm nhận được nhiêu đó, những con quỷ có nhiều quỷ khí hơn tôi có lẽ sẽ cảm nhận được nhiều hơn.]
Hoa Y trịnh trọng nói, nhìn qua ánh mắt cô ấy liền biết cô ấy đánh giá khá cao người đối diện.
Theo suy đoán của Hoa Y, cô ấy nghĩ Giang Vãn chắc chắn là một cao nhân ẩn thế, bởi vì cô ấy cảm nhận được một sức mạnh vô hình mạnh mẽ khác ở trong ngôi nhà này.
Giang Vãn cùng lúc nghe thấy những lời trong lòng của Hoa Y.
Giang - trói gà không chặt - Vãn: "... Khụ."
Bình thường, Hoa Y thường dùng một chút quỷ khí của mình để truyền đạt lời muốn nói vào trong linh hồn của người đối diện, tuy tiếp xúc linh hồn sẽ khiến người chịu bị lạnh lẽo một chút nhưng nếu sử dụng cường độ quỷ khí đúng mức cũng không có gì bất lợi nhiều.
Hoa Y tiếp tục suy nghĩ trong lòng mà không hề hay biết người đối diện đang nghe thấy: [Nhưng tại sao quý cô trước mắt lại ẩn giấu sức mạnh cường đại như thế mà không thể hiện ra? Mình nghĩ chắc chắn quý cô này là đại lão trong giới Huyền môn, sau đó vì quá giỏi nên bị đồng môn hãm hại, bất đắc dĩ giả làm người thường, trà trộn vào nhà này, rồi yêu hận tình thù với người trong gia tộc mới bị vạch trần.]
Hoa Y càng nghĩ càng hăng, càng nghĩ càng cảm thấy đúng, cô ấy tự cho mình một like trong lòng, đồng thời đưa ánh mắt thông cảm cho Giang Vãn.
Giang Vãn tự nhiên nhận được ánh mắt "Tôi hiểu mà" đầy thông cảm của Hoa Y: "... Có phải bình thường cô hay đọc tiểu thuyết lắm đúng không?"
Lúc này Hoa Y tiếp tục sử dụng quỷ khí truyền đạt đến linh hồn của Giang Vãn, nhưng cô ấy không hề biết thứ đó không thể truyền đến linh hồn Giang Vãn mà cô trực tiếp đọc ý nghĩ của Hoa Y.
[Đôi khi có xem qua một vài cuốn.] Hoa Y ngạc nhiên khó hiểu, không biết cô hỏi thế ý là gì nhưng vẫn thành thật trả lời lại.
Giang Vãn cũng không tiếp tục đề tài này nữa mà chuyển sang chuyện khác: "Vừa nãy cô có nói Vân Diệu có sát ý muốn gϊếŧ tôi có đúng không?"
[Vân Diệu nào? À, là cô gái đứng bên cạnh tôi vừa nãy đúng chứ, nếu đúng là cô ấy thì tâm trạng trên linh hồn cô ấy khá thất thường, vừa nãy tôi cảm nhận được cô ấy hưng phấn đến mức nổi lên sát ý. Tôi cũng không thể đọc được mệnh của cô ấy, nhưng vận cô ấy rất may mắn, phải nói là thuận buồm xuôi gió đến mức khiến tôi phải chú ý.]