Xuyên Thành Vạn Người Ghét Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Quỷ

Chương 7: Sát ý

Giấy xét nghiệm được gấp lại đặt ở trên bàn, Giang Úc nhẹ nhàng mở ra, ánh mắt anh đặt sự chú ý lên 4 chữ in đậm được đánh dấu xác nhận ở cuối trang: Không có huyết thống.

Nhìn thấy cụm từ này làm anh ngừng lại một chút, mày hơi nhíu lại, ánh mắt thoáng qua một tia ngạc nhiên và ngưng trọng.

Thư nặc danh đó là thật? Nói rồi, anh gấp tờ giấy xét nghiệm lại nhìn về phía em gái anh — Giang Vãn.

Lúc này Giang Vãn nhìn thấy vẻ mặt của anh liền biết chắc ngày mình sắp bị đá ra đảo. “Anh sẽ nói chuyện này với cha mẹ và Giang Tinh Ức, vì chuyện này liên quan tới cả gia đình và công ty, anh mong em hiểu cho anh.”

Giang Vãn cũng không tỏ ra quá ngạc nhiên khi biết mình chỉ là con nuôi, bầu không khí này so với người bình thường thì hai người quá lạnh lùng và trầm lặng, tạo ra một cảm xúc e ngại khác thường.

“Vâng.” Lúc nói ra chữ này, giọng Giang Vãn hơi không kiềm chế được mà run lên một cái bởi vì cô nghe thấy được tiếng lòng của nữ quỷ Hoa Y đứng bên cạnh.

[Cô gái đứng phía sau anh trai ngài vừa tỏa ra một tia sát ý, ngài có muốn tôi gϊếŧ cô ấy không?]

Giang Vãn không đáp lại mà quay đầu rời đi, khi đi ngang qua chỗ Hoa Y, cô còn cố ý nháy mắt một cái, mong cô ấy hiểu ý cô.

Sau đó Giang Vãn đứng đợi trong phòng, cô vừa kiểm tra coi thử cậu bé kia có ở trong phòng không vừa suy nghĩ.

Giờ cô đã lộ ra con bài tẩy của mình, nếu được chọn sẽ hợp tác với ai giữa cậu bé kia và Hoa Y, đương nhiên cô sẽ dứt khoát chọn Hoa Y rồi.

Cậu bé kia không biết chui ra từ ổ nào, không biết đã tắm chưa mà tóc như ổ quạ, mặt lấm lem, so sánh với Hoa Y cô nương quả thật so vịt với thiên nga, mặc dù cô ấy bị khâu miệng nhưng vẫn trông bình thường hơn rất nhiều.

[Chào ngài.] Một giọng nói lạnh lẽo vang lên trong đầu Giang Vãn.

Trước mặt Giang Vãn vẫn không có ai, nhưng cô vẫn đáp lời, mặt đối mặt với không khí trước mắt.

"Sao lại gọi tôi là ngài?"

Giọng nói đó lại tiếp tục vang lên trong đầu cô với vẻ kính trọng: [Có một tia sức mạnh kỳ lạ toát ra từ đôi mắt ngài, tuy không mạnh nhưng nếu đứng ở gần có thể nhìn thấy được.]

Toát ra từ đôi mắt cô? Chẳng lẽ nó có liên quan tới việc cô có thể nhìn thấy quỷ?

"Nhưng tôi vẫn không hiểu, chỉ một ít sức mạnh toát ra từ đôi mắt tôi thôi cũng không so bì lại được với cô, sao cô lại tỏ vẻ tôn kính với tôi như thế?"