Xuyên Thành Vạn Người Ghét Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Quỷ

Chương 4: Nữ quỷ dân quốc Hoa Y

“Chị thật sự không chịu mở miệng sao? Cô ta là nữ quỷ sống bằng Dương khí, nếu để cô ta ở bên anh ta lâu thì anh ta sẽ ngày càng suy sụp và tiều tụy, nếu nguy hiểm lắm thì có thể mất mạng đấy. Đối với con người mấy người, mạng sống không phải rất quan trọng à?”

Giang Vãn suy nghĩ một lúc, cho đến khi thấy Giang Úc bước vào nhà, cô mới xoay người lại vào phòng minh.

Mình không nghe thấy gì cả, không nghe thấy gì cả…

Lúc này một tiếng thì thầm truyền vào trong đầu cô: [Rồi chị sẽ van xin tôi giúp thôi.]

Giọng điệu âm u, trầm thấp, đầy quỷ dị như có dòng điện chạy xoẹt qua sống lưng Giang Vãn rồi truyện tới đầu não làm cô nổi một mảng da gà lên, cô từ từ xoay đầu lại chỗ cậu bé ôm hũ tro đứng hồi nãy, chỗ đó đã không còn một bóng ma nào.

Giang Vãn rút lại tầm mắt, đi đến bên giường định đánh một giấc cho tới khi ăn tối.

Cậu bé đó đi làm cô thả lỏng hơn hẳn, trái tim treo trên không cuối cùng cũng được thả xuống, nhìn nhỏ con, dễ thương như thế, không hiểu sao lại âm u, quỷ dị, nói ra lời nào lại làm người khác sợ đến đó.

Âm u, quỷ dị như thế cũng đúng, dẫu sao cũng là một con quỷ, không thể nào cute cute được, vậy thì phá nát hình tượng của một con quỷ trong lòng cô quá, có khi cậu bé đó còn sống lâu hơn cả cô, cô phải gọi cậu ta bằng một tiếng ông cố cố cố cố nội.

Giang Vãn cứ suy nghĩ như vậy, cho đến khi chìm sâu vào trong giấc ngủ.

*

Lúc Giang Vãn tỉnh dậy là do tiếng ‘Cốc cốc’ ngoài cửa vang lên đánh thức, cô lê bước xuống giường, mở cửa ra là một ông lão mái tóc hoa râm hết cả, mặc bộ đồ đồng phục quản gia đen tuyền đang đứng trước cửa cung kính nhìn cô.

“Cô chủ, đã đến giờ ăn tối rồi, cậu chủ cho gọi cô xuống.” Quản gia Trần cung kính nói, đồng thời làm động tác mời.

Giang Vãn gật đầu một cái, liền quay trở lại phòng sửa soạn một chút rồi đi theo quản gia đến nhà ăn.

Trong nhà ăn, trên chiếc bàn tròn lớn, được phủ khăn voan trắng tinh bày biện đủ các món ăn thịnh soạn và đẹp mắt, chỉ tiếc trái ngược với bàn ăn đầy đủ và thịnh soạn đó chỉ có hai bóng người thưởng thức.

Thiên kim thật Vân Diệu đang đứng bên cạnh Giang Úc, Giang Vãn nhìn thoáng qua lại thấy nữ quỷ mặc đồ dân quốc đang đứng bên cạnh Vân Diệu, có lẽ chú ý thấy ánh mắt cô nhìn mình nên nữ quỷ dân quốc liền lễ phép khom người cúi chào một cái.