Ngô Giản và Hạ Nặc cùng với người chơi Trái Đất tạo thành một đội, bọn họ được phân công đến Tử Vong Thú Thành tìm kiếm tinh thú.
Tinh thú sẽ không rời khỏi hang ổ quá xa, cho nên Mạc Tư đề nghị chia đội thành ba đội lớn. Một đội tiếp tục tìm kiếm trong hang động ngầm, một đội tìm kiếm trong mê cung, còn một đội thì đến Tử Vong Thú Thành tìm kiếm.
Trên đường đi, Đường Khả Khả rất chu đáo, lúc thì hỏi rồng con có đói bụng không, cô ấy có đồ ăn, lúc thì lại hỏi rồng con có khát nước không, trái cây tươi ngon được đưa đến trước mặt Ngô Giản.
Nhìn thấy quả cười một lần nữa, mắt Ngô Giản sáng rực, hương vị của loại quả này đến nay vẫn khó quên.
Không bao lâu sau, Ngô Giản một tay ôm quả, một tay cầm thịt khô, một miếng quả một miếng thịt, vui vẻ vô cùng.
Cuộc sống của phế vật đúng là quá sung sướиɠ mà, Ngô Giản nằm ườn ra như cá mặn nghĩ.
Sau khi ợ một cái thật to, cậu nghe thấy tiếng gầm rú quen thuộc, nhìn thấy đám quái thú dọn dẹp đang miệt mài dọn dẹp đường phố còn sót lại.
Di chứng của việc đất sụt đã xuất hiện.
Trên đường xuất hiện một khe nứt rất sâu chia đôi con đường, một bên vẫn còn nguyên vẹn, một bên thì đổ nát, hai khung cảnh hoàn toàn khác biệt hiện ra.
Lúc mới nhìn thấy Tử Vong Thú Thành lần đầu tiên, Ngô Giản đã bị cảnh tượng trước mắt làm cho kinh ngạc.
Đồng thời cậu cũng phát hiện ra một vấn đề, tại sao mức độ thiệt hại của hai bên nhà cửa lại không giống nhau?
Khu vực trung tâm thành phố hoàn toàn không bị ảnh hưởng, ngược lại khu dân cư bị thiệt hại rất nhiều, không ít ngôi nhà có ký hiệu của quái thú dọn dẹp đã bị sập, còn quái thú dọn dẹp thì di chuyển từ rìa thành phố vào trung tâm thành phố tuần tra.
Cậu nhớ trước kia trung tâm thành phố không có quái thú dọn dẹp, ngược lại rìa thành phố thì có, bây giờ một đám quái thú khổng lồ di chuyển vào trung tâm thành phố, đã thu hút sự chú ý của Ngô Giản.
Những người khác cũng chú ý đến điểm này.
Triệu Thanh tỉ mỉ nói: "Đội trưởng, đám quái thú dọn dẹp này có chút kỳ lạ. Tử Vong Thú Thành đã sụp đổ thành như vậy rồi, tại sao chúng không chạy trốn, ngược lại còn di chuyển vào trung tâm thành phố?"
Đường Khả Khả im lặng một lúc, nói: "Đúng là có chút kỳ lạ, qua đó xem thử đã..."
Lời nói của cô đột nhiên dừng lại, người thường xuyên ra lệnh như cô, vậy mà lại quên mất sự tồn tại của Hạ Nặc, có chút ngại ngùng nhìn Hạ Nặc, ai ngờ Hạ Nặc căn bản không để ý đến chuyện này, mà là vừa đi vừa trêu chọc rồng con ở phía sau cùng.
Thịt khô Đường Khả Khả đưa cho rất dai, rồng con cầm trên tay gần như không hề buông xuống.
Hạ Nặc phát hiện rồng con thích dùng răng nhỏ gặm thịt khô, liền nảy ra ý định trêu chọc nhóc con, thuận tay "cướp" lấy miếng thịt khô trong móng vuốt của rồng con.
Rồng con phát hiện thịt khô của mình bay mất, không chút do dự, trực tiếp đuổi theo miếng thịt khô.
Sau đó, Hạ Nặc câu được một bé rồng con vô cùng đáng yêu.
Ngô Giản bắt gặp nụ cười trêu chọc của Hạ Nặc, theo bản năng buông miếng thịt khô ra. Xấu hổ đến mức quên cả bay, suýt chút nữa thì rơi xuống đất, may mà Hạ Nặc nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy cậu.
Ngô Giản: Quê muốn chết ~
Đột nhiên, cậu nghe thấy tiếng cười trầm thấp đầy từ tính của Hạ Nặc, ngẩng đầu lên nhìn thấy đôi mắt màu vàng kim của Hạ Nặc, không nhịn được ngẩn người.
Dưới ánh đèn trắng, đôi mắt màu vàng kim càng thêm nổi bật, đặc biệt thu hút rồng con.
Đường Khả Khả nhìn thấy Hạ Nặc thích trêu chọc rồng con, khóe miệng không khỏi giật giật.
Triệu Thanh nhỏ giọng hỏi: "Khả Khả, có cần qua giúp Ngô Giản không?"
Giúp?
Đường Khả Khả lắc đầu, chỉ có Triệu Thanh ngốc nghếch mới không phát hiện ra, Hạ Nặc chỉ là đang trêu chọc rồng con, không tính là bắt nạt, chỉ có thể nói là một loại "tình thú"?
Hửm?
Tình thú?
Đường Khả Khả vội vàng lắc đầu gạt bỏ suy nghĩ não bổ quá mức trong đầu, quay lại vấn đề chính.
Cô lên tiếng cắt ngang màn tương tác giữa Ngô Giản và Hạ Nặc.
"Ngô Giản, chúng tôi chuẩn bị đến trung tâm thành phố xem thử, cậu..."
Ngô Giản vội vàng kêu gừ gừ hai tiếng, vẻ mặt nghiêm túc, che giấu sự ngại ngùng.
"Gừ!" Đương nhiên là đi cùng mọi người rồi!
Hạ Nặc không nói gì, đại diện cho việc anh không có ý kiến.
Đường Khả Khả thở phào nhẹ nhõm, dẫn theo người của mình đi vào trung tâm thành phố trước, cẩn thận tránh né đám quái thú dọn dẹp.
Rồng con có thể coi là quen thuộc với trung tâm thành phố, cậu giải thích cho mọi người nghe về một loạt sự việc mà cậu đã gặp phải ở đây, bao gồm cả một loại chuột có khả năng sinh sản rất mạnh, tên là Ma Thử.
Nghe thấy hai chữ "con chuột", sắc mặt của người chơi khác liền thay đổi.
Ngô Giản vội vàng giải thích, loại chuột này được coi là một loại ma thú, không phải tinh thú, khả năng sinh sản cũng rất mạnh.
Sau khi Ngô Giản nói xong, Hạ Nặc liền đưa ra kết luận cuối cùng, nói: "Nếu như không có sự tồn tại của tinh thú, đám chuột này chắc hẳn chính là ma thú then chốt mở ra thú triều của sân tập huấn số ba."
Ngô Giản liên tục gật đầu.
"Gừ!" Đúng vậy! Trước đó tôi muốn báo cho mọi người biết, nhưng không may lại đυ.ng phải quái thú dọn dẹp, vô tình đi vào mê cung ngầm, lại còn gặp phải tinh thú, nên đã quên mất chuyện này...