Cuộc Sống Làm Ruộng Sau Khi Lưu Đày Của Cố Nhị Nương

Chương 4

Sau đó, bà ta lại đưa tay ra trước mặt nàng lắc lắc, thấy nhãn cầu của nàng chuyển động theo, lại thử hơi thở, cuối cùng xác định, vị Tần tứ thiếu phu nhân này là người sống.

Đậu bà tử thở phào nhẹ nhõm, sau đó rất nhanh lại sốt ruột lên: “Chuyện này, ngươi chưa chết, không được, ta, ta phải đi tìm Lưu đại nhân nói rõ chuyện này.”

Đương nhiên là không được.

Cố Nhiễm từ trong ký ức của nguyên chủ đã biết, những phạm nhân bị lưu đày đều được ghi chép trong sổ sách, cho dù là trên đường đi chết vì tai nạn hay bệnh tật, cũng phải do quan sai phụ trách xử lý.

Hiện giờ mọi người đều cho rằng nguyên chủ chết vì bệnh, tên quan sai kia e là cũng định viết như vậy trong sổ nguyên nhân tiêu tịch.

Đến Mân Địa tiếp nhận đám phạm nhân bị lưu đày này, quan phủ còn phải đối chiếu với quan Hộ bộ địa phương đã sớm nhận được tư liệu ấn chứng của đám phạm nhân bị lưu đày.

Nhưng nếu quan sai giải trình như báo cáo ban đầu, mà nguyên chủ ở phía trạm dịch này vẫn sống sờ sờ, nếu trên đường lưu đày quan sai làm lạc mất tù nhân, làm việc bất lực lơ là công tác, bao che phạm nhân lưu đày, hai lý do này đều đáng bị trị tội, vậy nên Đậu bà tử mới vội vã đi tìm quan sai giải quyết vấn đề này.

Đợi cho đến khi Đậu bà tử kia đi bẩm báo với Lưu đại nhân - cũng chính là vị quan dịch trạm, nàng mới dám thở phào nhẹ nhõm, một cảm giác đã lãng quên từ lâu bỗng nhiên ùa về.

Là...lạnh lẽo?

Khi còn ở giới tu chân, thân thể của tu sĩ đã sớm quen với việc tự điều tiết để thích ứng với môi trường, chẳng còn phân biệt nóng bức hay lạnh lẽo, cho dù tu vi thấp kém cũng có thể nhờ cậy vào pháp y hay pháp khí, nào phải chịu đựng sự hành hạ của thời tiết.

Sau khi trải nghiệm cảm giác tứ chi đông cứng, thân thể như đóng băng, run rẩy trong giá rét, nàng dần cảm thấy khó chịu, toàn thân đau nhức như kim châm, tứ chi tê dại, vừa đau vừa sưng lại ngứa ngáy.

Cảm giác khó chịu này vừa quen thuộc vừa xa lạ, phải một lúc lâu sau nàng mới nhớ ra, đây chẳng phải là cơn đau do chứng tê cóng vào mùa đông ở kiếp trước hay sao?

Nàng thử niệm khẩu quyết ủ ấm, nhưng lại vô dụng.

Xem ra nàng đã xuyên đến một thế giới không thể sử dụng pháp thuật!

Nàng kiểm tra lại tình trạng của bản thân thì mới phát hiện thân thể này suy nhược nghiêm trọng, mỏi mệt rã rời, đến mí mắt cũng chẳng buồn nhấc lên nổi.