Thanh Xuân Rẽ Lối

Chương 29

Dịch Phong trả lời: “Tôi đưa cậu đến phòng y tế”.

Triết Dương trả lời ngay: “Đúng vậy chúng tớ đưa cậu đi y tế, sát trùng không thì rất đau đấy”.

Đỗ Tử Đồng đứng gần đó cũng thúc dục mọi người: “Đúng vậy, cậu để các cậu ấy đưa đi y tế đi”.

Lam Diệp cũng ngại không muốn Dịch Phong bế, cô chầm chậm nhìn qua phía Nghiêm Hân và Hạo Vũ đang đứng, hình như anh đang dỗ Từ Nguyệt Duy. Lam Diệp cụp mắt chịu đau.

Dịch Phong cũng nhìn theo hướng ánh mắt của cô, anh liền hiểu cô đang nhìn gì. Chẳng vì gì cả, bản thân không lo, lo nhìn ai nữa cơ chứ. Dịch Phong bỗng nhiên đưa tay luồng qua khớp gối của cô, bế bổng cô lên. Lúc đầu định cùng Triết Dương dìu cô vào, nhưng có lẽ không được nữa rồi.

Lam Diệp bất ngờ: “Này cậu làm gì thế?”.

Dịch Phong trả lời: “Y tế”.

Trước biết bao nhiêu con mắt nhìn, thật bất ngờ nha, soái ca mới vào đang bế Lam Diệp – tiểu công chúa của lớp A kìa.

Triết Dương đi đến chỗ Nghiêm Hân kéo cô đi cùng với Dịch Phong cùng Lam Diệp, ở đó cũng không giải quyết được gì, đi xem Lam Diệp trước thì hay hơn,

Nghiêm Hân còn chẳng chịu tha cho Từ Nguyệt Duy: “Cậu đợi đấy, tôi không bỏ qua cho cậu đâu, cậu nhớ đó”,

Từ Nguyệt Duy núp phía sau Hạo Vũ, cô nhếch nhẹ môi. Không bỏ qua thì làm được gì, nhìn đi Hạo Vũ đang bảo vệ cô đó, chẳng màn Lam Diệp bị đau ra sau đấy.

Hạo Vũ cũng bất ngờ khi thấy Dịch Phong bế cả Lam Diệp, anh chỉ là định can ngăn Nghiêm Hân và Nguyệt Duy rồi qua đó xem Lam Diệp thế nào.

Hạo Vũ ở lại để quản lớp, tiếp tục cho mọi người chạy như lời giáo viên, nhưng tâm tình cũng không khá là mấy, không biết Lam Diệp như thế nào.

Dịch Phong bế cô đến trước phòng y tế nhưng không thấy ai, cũng không mở cửa.

Triết Dương gõ cửa nhưng cũng không ai nghe, cậu đành mở cửa trước, để Dịch Phong bế Lam Diệp bước vào. ở bên ngoài nhiễm khuẩn lại nhanh. Bất chấp vào đi, có gì giải thích với cô y tế sau.

Dịch Phong đặt cô nhẹ nhàng trên giường, đến bây giờ cô vẫn nhắm chặt mắt nhịn đau, không hề rơi giọt nước mắt nào.

Nghiêm Hân đến bên giường nắm chặt tay Lam Diệp: “Đau lắm à? Chúng tớ giúp cô tìm cô y tế, cậu đừng lo”.

Lam Diệp vẫn không trả lời, lúc nãy vừa té xuống quả nhiên không đau lắm, không hề có cảm giác đau, nhưng bây giờ quả thật rất là đau nha.

Dịch Phong đi tìm xung quanh cũng không thấy cô Y Tế ở đâu, buổi chiều hôm nay hình như không có đến trường trực, thường ngày không cần thì lúc nào cũng thấy cô. Đến lúc cần cô thì cô không đi làm.