Thanh Xuân Rẽ Lối

Chương 27

Nghiêm Hân với Triết Dương hôm nay cũng thấy lạ, mỗi lần học tiết này chẳng phải cả hai lớp trưởng hay nói chuyện với nhau hay sao? Còn tình tang tâm sự, hôm nay lại chẳng nói với nhau câu nào mà ánh nhìn lại đầy sát khí, cả hai còn thấy rùng mình.

Từ Nguyệt Duy là người vui nhất, mấy ngày nay không thấy Lam Diệp với Hạo Vũ nói chuyện nữa, Hạo Vũ chỉ đi cùng với cô mà thôi, chơi với đám bạn nam trong lớp chứ không sang lớp A nói chuyện với Lam Diệp nữa. Thật vui mừng mà.

Hôm nay, lớp nữ được xếp chạy vòng quanh trường chung với lớp nam nhưng ít vòng hơn. Nam xuất phát trước, hết nam rồi đến lượt nữ. Lam Diệp với Hạo Vũ chia nhau phất cờ, rồi cuối cùng là anh sẽ chạy cùng cô.

Lam Diệp tránh ánh mắt của anh nhanh chóng chạy cho hết quãng đường của mình. Vòng của nữ sẽ là 3, vòng của nam là 5. Cô chạy hết một vòng thì cũng gặp đám Triết Dương đang hết vòng 3 nhanh thật chứ. Cô chạy ngang liền trề môi, Nghiêm Hân chạy từ từ đợi Lam Diệp chạy chung, nhưng lúc mọi người không chú ý Từ Nguyệt Duy đang chạy liền dừng lại đột ngột khiến Lam Diệp té ngã ra phía trước theo quán tính.

Lam Diệp kêu lên một tiếng: “A..”.

Nghiêm Hân nhìn thấy rõ mọi chuyện, rõ ràng đang chạy cho hết vòng mà Từ Nguyệt Duy lại dừng lại với tốc độ đó Lam Diệp không tránh được phải ngã ra.

Triết Dương bất ngờ nhất, anh vừa mới thấy Lam Diệp chạy qua thì làm động tác trêu chọc cô, cả hai vừa mới cười giỡn mà qua được một đoạn lại nghe tiếng cô kêu lên.

Dịch Phong đang chạy gần với Hạo Vũ, chạy được rất xa nên không thấy được tình huống nhưng thấy mọi người đột nhiên dừng lại, cố gắng nhìn xem có chuyện gì. Lam Diệp té?.

Lam Diệp bị té ngược lại nghe tiếng rắc từ mắt cá chân, còn đầu gối với chân bị trầy mất một mảng da, vì sân trường được xây bằng xi măng dày không phải như sân tập chạy của vận động viên, té là mất lớp biểu bì.

Nghiêm Hân chạy đến: “Diệp, không sao chứ?”.

Nghiêm Hân hoảng hốt khi quần thể thao của Lam Diệp rách một mảng, máu loang lổ. Cô liếc nhìn về phía Từ Nguyệt Duy, cô ta là thủ phạm.

Nghiêm Hân bực tức đứng dậy đến gần Từ Nguyệt Duy hét lớn: “Này, cậu có mắt không? Cậu làm gì thế? Đang chạy cậu dừng lại làm gì? Dừng để ngó xem là trai nhà cậu chạy đến nghĩa địa chưa à?”.

Mỏ của Nghiêm Hân rất hỗn, nhưng mấy hôm nay vì Dịch Phong mới đến cô mới kiềm lại, hôm nay được trút giận