Thanh Xuân Rẽ Lối

Chương 22

Thật sự là hết tiền rồi, tiền tiêu vặt là mẹ đưa sẵn cho anh nhưng anh vô cùng tiết kiệm không dám sài cộng với tiền lúc trước được học bổng anh tích góp được, còn tiền đến trường học cũng là tiền của mẹ Lam Diệp chi trả không biết ba mẹ của anh có trả lại cho dì Hạ hay không nữa.

Triết Dương trề môi: “Keo kiệt quá”.

Cậu có rất nhiều người tỏ tình còn mua đồ ăn cho nhưng cậu không nhận đợi bạn bè mua về mà lại chỉ mua cho hai cô con gái còn cậu bị ngó lơ.

Dịch Phong nhún vai, biết làm sao bây giờ, tiền tiêu vặt cho ngày hôm nay đã hết rồi.

Lam Diệp vẫn cứ úp mặt xuống bàn không thèm nhìn đến đồ ăn Dịch Phong đã mua, Nghiêm Hân ăn xong rồi mà cô thì vẫn tình trạng như thế.

Nghiêm Hân nói: “Này Diệp, ăn nhanh lên giáo viên sắp vào rồi đấy, cậu muốn Hạo Vũ qua mớm cho ăn à? Vinh hạnh được cậu ấm Dịch Phong mua cho rồi”.

Nghiêm Hân chọc chọc vào vai Lam Diệp, nhưng cô chẳng thèm để tâm.

Dịch Phong và Triết Dương ngước lên nhìn, nhưng chẳng có động tĩnh gì.

Triết Dương hỏi: “Diệp, cậu không sao đó chứ?”.

Triết Dương kéo kéo vai Lam Diệp, không phải bệnh rồi đó chứ ?.

Dịch Phong đưa tay ra tính sờ trán của Lam Diệp thì cô ngước mặt lên, ánh mắt cô đỏ ngầu, nhìn Dịch Phong khiến anh cũng hoảng hốt...

Dịch Phong: “Sao thế?”.

Dịch Phong ấm áp hỏi thăm, không biết cô bị gì nữa...chẳng nói chẳng rằng, từ chiều hôm qua lúc lấy xe vẫn còn bình thường lắm mà sao bây giờ lại im lặng không nói gì nữa.

Lam Diệp tránh sang một bên trả lời: “Không sao, để giữa giờ tớ sẽ ăn”.

Lam Diệp tránh ánh mắt của Dịch Phong, cô không muốn ai biết rằng cô đang trong tình trạng “thất tình”.

Lam Diệp kéo ghế đứng dậy, bước ra khỏi lớp học.

Dịch Phong, Triết Dương cùng Nghiêm Hân cũng không biết cô đang gặp phải chuyện gì.

Nghiêm Hân khó hiểu tự hỏi: “Chẳng lẽ, cãi nhau với Hạo Vũ rồi ?”.

Nghiêm Hân xoa xoa cằm, suy nghĩ quay xuống nhìn Triết Dương, cậu ta cũng không biết, nhún vai lắc đầu.

Dịch Phong bất ngờ hỏi lại Nghiêm Hân: “Hạo Vũ? Cãi nhau là sao?”.

Dịch Phong cứ nghe Nghiêm Hân nhắc đến tên của cậu ta, nhưng không hề biết là ai, có quan hệ gì với mọi người cũng không chung lớp.

Triết Dương: “Cậu ở chung nhà với cậu ấy mà cậu không biết à? Hai cậu ta không gọi điện tâm tình hay sao?”.

Triết Dương nhìn Dịch Phong vẻ mặt khó hiểu.

Dịch Phong vẫn trưng ra bộ mặt không hiểu chuyện gì, anh cũng không hề biết chuyện gì, Lam Diệp cũng chưa từng nói.