Thanh Xuân Rẽ Lối

Chương 18

Dịch Phong ít nói chuyện thêm Lam Diệp không nói thì nhà cũng không còn nghe tiếng nói chuyện, chỉ có Triết Dương và Nghiêm Hân đến chơi cùng học bài thì mới có tiếng ồn.

Từ khi có Dịch Phong, Lam Diệp cũng ít nói chuyện với Hạo Vũ, không biết lí do vì sao cả hai đều im lặng, có lẽ Lam Diệp đang đợi ai đó nói chuyện với mình nhưng có lẽ người ta không nói với cô mất rồi.

Lam Diệp không phải là người có thể nhìn mặt mà đoán được cảm xúc của cô, dù có buồn hay vui cô cũng chỉ biết để trong lòng không nói nhiều, khi nào cần thiết thì sẽ nói thôi.

Hạo Vũ đứng trên lầu trầm ngâm nhìn Lam Diệp đang đợi Dịch Phong lấy xe đạp từ khu để xe về nhà, anh cũng không biết tại sao cô lại không nói chuyện với anh nhiều như lúc trước, lại cùng bạn nam khác cùng về nhà rồi cùng đi học. Anh muốn nhắn tin hỏi cô nhưng tin nhắn chất vấn cô lúc tước vẫn còn, sợ cô lại nghĩ không tốt về anh.

Nguyệt Duy nhìn Hạo Vũ im lặng nhìn xuống phía dưới thì thấy Lam Diệp đứng gần chậu hoa đang đợi ai đó, dáng vẻ vô cùng vui vẻ.

Lam Diệp gọi lớn: “Này, cậu lấy xe thôi cũng chậm thế ? Tớ đói rồi”.

Dịch Phong vừa dắt xe ra đến trước mặt Lam Diệp vừa than: “Nay đông, tôi lấy xe hơi chậm”.

Lam Diệp dục: “Nhanh về, còn mua đồ nấu cơm”.

Ở trên lầu nghe rõ giọng hai người vang vọng Hạo Vũ nắm chặt tay, tại sao cô lại đồng ý với anh là cùng trải qua thanh xuân rực rỡ mà hôm nay lại cùng người khác vui vẻ ra về như thế.

Từ khi có Dịch Phong, mọi thứ đều trở nên khác biệt, không những Lam Diệp mà giáo viên bộ môn cũng khen cậu học sinh mới vào học rất tốt, logic lại rõ ràng có cách giải bài rất mới và lạ. Lúc họp ban cán sự Lam Diệp cũng họp nhanh chóng rồi lại trở về lớp cô cũng không nói lời nào với anh nữa rồi.

Liệu anh có làm gì sai hay sao?.

Lam Diệp ngồi sau lưng Dịch Phong, cô biết lúc nãy Hạo Vũ đã nhìn thấy cô, nhìn cô bằng ánh mắt buồn bã nhưng cô lại không muốn nói chuyện với anh nữa rồi...

Hôm trước, cô cùng Dịch Phong xuống văn phòng lấy sổ ghi đầu giờ cho giáo viên bộ môn, thì thấy gần đó là khu phòng vệ sinh của nữ dành cho giáo viên là Nguyệt Duy và Hạo Vũ, lúc đó hình như Nguyệt Duy đang bị xướt tay sau khi học ngoại khóa môn chiết cành, Hạo Vũ vẻ mặt lo lắng cùng nàng ta vào rửa tay, Lam Diệp nhìn không rõ là máu chảy có nhiều không nhưng cái cô thấy là Hạo Vũ đã đưa tay của cô bạn thân mình vào miệng để làm giảm tốc độ chảy của máu...Lam Diệp đứng nhìn cô đã xuýt tí là rơi nước mắt nhìn đôi bạn thân tình tứ như thế.

Dịch Phong nhìn thấy nhưng anh không biết Hạo Vũ là ai nên cũng không quan tâm nhưng thấy Lam Diệp cứ đứng nhìn anh cũng khó hiểu.

Dịch Phong nhìn Lam Diệp: “Này, lên lớp thôi đứng nhìn người ta làm gì?”.