Tạ Vô Ngư khựng lại, mỉm cười: "Tối qua chúng ta đã kiểm tra rồi mà? Chỉ là cửa sổ mở thôi."
"Cũng đúng..." Hách Thu mím môi, rồi lại cười nói, "Mà Tạ lão sư không giống người theo Đạo giáo lắm."
Tạ Vô Ngư không ngờ mình đã lập cả bàn thờ rồi mà vẫn bị nói vậy, liền hỏi: "Sao lại nói thế?"
Hách Thu: "Kiểu, bình thường gặp chuyện này, chẳng phải anh nên thao thao bất tuyệt về ma quỷ rồi ra sức truyền đạo cho tôi sao?"
Tạ Vô Ngư: "...Truyền đạo trái phép là phạm pháp đấy."
Hách Thu bật cười ha hả.
Họ đang nói chuyện thì nghe thấy đạo diễn liên tục giục người mang màn hình khác đến, nhưng nghĩ đến tình hình giao thông ở Bắc Kinh, e là hơi khó.
Giục đến cùng, đạo diễn cũng gần như bỏ cuộc, dựa vào ghế sofa lẩm bẩm: "Đợi đến lúc các cậu mang đến, chương trình của tôi cũng phát sóng xong rồi... Ơ mà khoan."
Đạo diễn như chợt nghĩ ra điều gì, mắt sáng rực nhìn chằm chằm vào Tạ Vô Ngư và Hách Thu: "Đúng rồi... Ai bảo chỉ có thể phát lại chứ?"
Màn hình tuy mất, nhưng máy quay vẫn còn, chỉ cần canh góc quay cho tốt, phát sóng trực tiếp cũng đâu có khó.
Đạo diễn càng nghĩ càng thấy hay, nhất là chương trình của họ lại đang lấy chủ đề "biệt thự ma ám", chỉ cần "nhấn mạnh" một chút trong lúc phát sóng trực tiếp, biết đâu lại hot rần rần!
Nghĩ là làm, đạo diễn vỗ đùi cái đét, lập tức sai người liên hệ với nền tảng phát sóng trực tiếp, rồi gọi tất cả khách mời lại, bàn bạc sửa đổi kịch bản.
Nội dung chính vẫn giữ nguyên theo kế hoạch ban đầu, chỉ có đoạn Tạ Vô Ngư bị "ám sát" ở gần cuối, đạo diễn muốn thêm một màn "hồi sinh tụ hồn", thậm chí còn đặc biệt chuẩn bị sẵn cả diễn viên đóng thế ma quỷ cho Tạ Vô Ngư.
Tạ Vô Ngư: "..."
Tạ Vô Ngư không phản đối việc chuyển từ ghi hình sang phát sóng trực tiếp, chỉ là anh cảm nhận được khí tức trong biệt thự, luôn có cảm giác con gì đó nửa yêu nửa ma tối qua vẫn chưa rời đi, mà đang ẩn nấp đâu đó trong căn biệt thự này…
Anh nhắm mắt lại, hít một hơi, dường như vẫn còn phảng phất mùi tanh tưởi trong không khí.
Tạ Vô Ngư định nói với đạo diễn một tiếng, nhưng vị đạo diễn vừa nãy còn định lên phòng anh thắp hương bái lạy giờ lại chẳng còn tin vào mấy chuyện tâm linh nữa, xem kịch bản mới sửa lại mà hài lòng ra mặt, vội vàng liên hệ với nền tảng phát sóng rồi thúc giục quay phim ngay, chẳng cho Tạ Vô Ngư cơ hội mở miệng.
Tạ Vô Ngư thầm thở dài, đành phải tranh thủ lúc thay quần áo, lén lút dán thêm vài lá bùa vào các vị trí trấn yểm trong nhà.
Chương trình "Siêu sao đại chiến" vẫn luôn được ghi hình rồi phát lại, fan của các khách mời đều đã quen với việc chờ đến giờ phát sóng mới cày view, nhưng hôm nay chương trình bỗng dưng đăng link phát sóng trực tiếp lên, mà cái tiêu đề trông cũng không giống như đang quay hậu trường lắm…
Đạo diễn nhìn lượng người xem đang ùn ùn kéo vào mà hớn hở trong lòng, cảm thấy quyết định phát sóng trực tiếp của mình thật sáng suốt.
"Thám tử Tạ, anh nói anh đã phát hiện ra bí mật mà chủ căn biệt thự này che giấu, thật sao?" Trần Hi mặc bộ đồ thám tử kiểu Anh giống Tạ Vô Ngư, nghiêng đầu hỏi.
Họ đi dọc theo hành lang tối om, tiếng giày da chạm vào sàn nhà vang lên lóc cóc. Hách Thu mặc váy dài đi theo phía sau, tay cầm một chiếc đồng hồ quả quýt cũ kỹ.
Ống kính dần zoom cận cảnh, Tạ Vô Ngư ngửi thấy mùi yêu khí thoang thoảng trong không khí, vài giây sau mới hoàn hồn: "Hả?"
Trần Hi cười cười: "Tôi hỏi là, bí mật mà thám tử Tạ nói là..."