Hệ Liệt Lý Khả Ái

Chương 14

Khi bị bắt, cậu bé chịu đủ loại tra tấn, cả người cậu chỉ toàn máu tươi, cậu không khóc mà cười: “Bình minh sắp tới và bầu trời sẽ sáng!”

Quân địch bị chọc giận, bọn chúng đã gϊếŧ chết cậu một cách dã man.

Cuối cùng, đạn pháo nổ tung, những cây cột bắt đầu vỡ nát.

Bên dưới tòa nhà sụp đổ, các thiếu niên thiếu nữ máu tươi đầm đìa.

Đào Nhạc Dật dật dẫn các bạn cùng lớp dùng sức lực cuối cùng cứu được cậu bé nhỏ tuổi nhất.

Trong những giây phút cuối cùng của cuộc đời, bọn trẻ đã hát: “Hy sinh thân mình vì đất nước đang gặp khó khăn, cái chết chỉ là sự bắt đầu …

“Hy sinh thân mình vì đất nước đang gặp khó khăn, cái chết chỉ là sự bắt đầu.”

Tôi ôm bức ảnh mà rơi nước mắt.

Người xem cũng thi nhau khóc lóc.

【Hu hu hu tôi buồn chết mất ……】

【Hu hu hu tôi cũng khóc!】

【Tinh thần hào hùng của họ vẫn tạo cảm hứng cho ngàn năm sau!】

【Các vị tổ tiên ơi, hiện giờ thế giới đã hoà bình, núi sông yên bình!】

Tạ Đường thật sự là một tay thu thập thông tin giỏi!

Trong khi đưa khăn giấy cho tôi, Tạ Đường còn nói một thông tin khác: học sinh lớp 11A3 không phải là quỷ “ác”.

Bọn họ gϊếŧ người trong trò chơi nhưng người chơi không chết thật.

Hệ thống sẽ xóa sạch ký ức của người chơi tử vong và đá họ ra khỏi trò chơi kinh dị.

Chỉ có những người bị đám quái vật ban đêm ăn thịt, mới thật sự chết đi.

Cho nên!

Quỷ học sinh công kích người chơi chỉ là thăm dò.

Nếu người chơi bị gϊếŧ, chứng tỏ năng lực không có, rời khỏi trò chơi sẽ an toàn hơn cho họ.

Nếu có thể vượt qua cửa ải của quỷ học sinh, thì sẽ có được chìa khóa và đối mặt với những thử thách thực sự nguy hiểm.

……

Tôi hiểu rồi.

Đêm đó hoa khôi Đào Nhạc Dật giao chìa khóa cho tôi, bởi vì tôi đã né tránh toàn bộ công kích của cô ấy.

Tiểu Đào thử qua năng lực của tôi, tin tưởng tôi có thể vượt qua trò chơi, giúp bọn họ giải thoát!

“Các người có thể cứu bọn ta phải không?”

Trước phòng hồ sơ vang lên câu hỏi chân thành tha thiết.

Tuân Hành Chi cùng đám người Đào Nhạc Dật xuất hiện ở nơi đó, ánh mắt họ sáng ngời. Họ nhìn chúng tôi tràn ngập sự tin cậy.

Tôi khóc lóc gật gật đầu.

Tôi có thể!

Tôi nhất định làm được!

“Đinh ——”

“Chúc mừng người chơi cởi bỏ bí ẩn. Chúc ngài sống sót trong trận chiến đấu kế tiếp!”

Đêm đã khuya, bầu trời đen kịt như mực.

Những đám mây đen cuồn cuộn báo hiệu cuộc chiến sắp tới.

Bên ngoài truyền đến tiếng đất nứt vỡ, giống như có ngàn vạn đại quân người chết từ trong mộ chui ra.

Ta chạy đến chỗ cửa sổ, nhìn ra bên ngoài xem thử.

Người xem trong phòng livestream lại kêu lên.