Xuyên Thành Thiên Kim Thật, Ở Hoàng Cung Đánh Dấu Bị Đọc Tâm

Chương 48: Phi Tần Thay Phiên Thị Tẩm

Ôn Quý Nhân mặc dù không muốn như vậy, nhưng nghĩ chỉ cần nàng không nói gì, sẽ không có người biết nàng ở Phúc Ninh Cung không thể thị tẩm được.

Không muốn rời đi, Ôn Quý Nhân đột nhiên nghĩ tới những lời Tống Đường đã nói với nàng ngày hôm qua ở Ngự Hoa Viên.

Bất kể bây giờ Bệ hạ có đứng về phía nàng hay không, nàng cũng sẽ cho Bệ hạ biết.

"Hôm qua thần thϊếp gặp Tống Quý Nhân ở Ngự Hoa Viên. Vốn là thần thϊếp định nói chuyện phím với nàng, nhưng nàng ấy lại đe dọa còn nói muốn đánh thần thϊếp."

Tạ Sở Minh thản nhiên nói: “Không phải nàng không đánh ngươi sao?”

"Hôm qua là không đánh, nhưng thần th·iếp nhìn thấy bộ dáng của Tống quý nhân, nói không chừng một ngày nào đó sẽ động thủ với thần thϊếp .”

Tạ Sở Minh không khỏi nghĩ tới võ công của Tống Đường, đêm đó hắn cùng nàng chiến đấu ở trên long sàng, mặc dù có chút kiêng kỵ, nhưng hắn vẫn có thể thấy được võ công của Tống Đường không bình thường.

"Tống Quý Nhân không phải loại người tùy tiện công kích người khác, nhưng nàng cũng không nên nói những lời như vậy với ngươi."

Khóe môi Ôn Quý Nhân hơi nhếch lên, cảm thấy có chút kinh ngạc, hoàng thượng lại nguyện ý đứng về phía mình.

Tuy nhiên, ngay sau đó, lại nghe được Tạ Sở Minh tiếp tục nói: “Ngươi cũng là, biết rõ nàng ấy thân thủ lợi hại, cũng đừng đi chọc nàng.”

Ôn Quý nhân buồn bực nói: “Bệ hạ là đang trách thần thϊếp sao?”

"Không, chẳng phải trẫm cũng đã nói qua Tống quý nhân không phải sao? Nếu không có chuyện gì khác thì ngươi cũng nên trở về nghỉ ngơi sớm đi."

Ôn Quý Nhân cho rằng có lý, miễn cưỡng cúi đầu rời đi.

Sau khi đi ra khỏi tẩm điện, Ôn Quý nhân mới nhận ra có điều gì đó không đúng.

Bệ hạ bề ngoài cũng nói Tống quý nhân, nhưng Tống quý nhân lại không nghe được.

Nàng thực sự đã bị khiển trách.

Ôn Quý Nhân trong lòng đầy bất mãn, sau khi trở về Hồ Xuân Cung, khi nhìn thấy cung nữ đã chuẩn bị sẵn thuốc, nàng càng cảm thấy đau lòng hơn.

Nàng thậm chí còn không thể trèo lên long sàng, cũng chưa chạm vào một góc áo của Bệ hạ, dù thuốc có tốt đến đâu, nàng cũng không thể mang thai.

Nhưng đã từng đến đó, Ôn quý nhân không muốn bị người khác xem thường.

"Tối qua hầu hạ bệ hạ mệt mỏi, bây giờ tay cũng không nhấc nổi, ta muốn đi trước nghỉ ngơi. Nếu có người tới tìm ta, ngươi nên nói như vậy."

Tống Đường chán nản đếm lá cây trong Cẩm Vân Cung.

Không có hệ thống phân công nhiệm vụ, nàng càng không muốn ra ngoài, thậm chí còn nghĩ để Tống Liễu Nhi đi ra ngoài sẽ tốt hơn.

Hơn nữa, Tống Liễu Nhi nhiều ngày như vậy không xuất hiện, nàng cũng rất mệt mỏi, lo lắng cho tình trạng của Tống Liễu Nhi.

Nhưng nếu bọn họ đều ở trong cơ thể này, hơn nữa Tống Liễu Nhi lại cường đại như vậy, chắc hẳn là sẽ không sao?

Đêm đó, Tạ Sở Minh triệu kiến Trang quý nhân.

Tương tự như tình huống của Ôn Quý Nhân đêm qua, Trang Quý Nhân cũng để tóc dài xõa trên vai, ngượng ngùng hành lễ với Tạ Sở Minh.

Nhưng thay vì chơi cờ, Trang quý nhân lại khiêu vũ suốt đêm cho Tạ Sở Minh xem.

Không phải Tạ Sở Minh không muốn chơi cờ, chỉ là hắn chưa kịp xem hết tấu chương trong tay, không có nhiều thời gian.

Hơn nữa, hắn còn nhờ người tìm hiểu qua, Trang quý nhân rất ấm hiểu khiêu vũ.

Nói là đang khiêu vũ cho hắn xem, nhưng trong khoảng thời gian này Tạ Sở Minh thậm chí còn không ngẩng đầu lên vài lần.

Tạ Sơ Minh còn đề nghị Trang Quý Nhân đi nghỉ ngơi trước, nhưng nàng không bằng lòng, chủ động yêu cầu khiêu vũ thêm vài điệu.

Hắn không thể làm gì được.

Tạ Sở Minh cũng có chút tiếc nuối, nghĩ đến tối mai hắn sẽ mời phi tâng giỏi đánh đàn tới đây, ít nhất hắn còn có thể nghe được.