Xuyên Thành Thiên Kim Thật, Ở Hoàng Cung Đánh Dấu Bị Đọc Tâm

Chương 18: Quần Áo Bị Cắt

Tống Tiêm Vân không biết mình là nữ nhi ngoài giá thú của Tống Thanh Sơn, nên không dám tranh cùng Tống Liễu Nhi, nhưng chỉ cần tưởng tượng Tống Liễu Nhi có thể mặc quần áo của Liên Vân Lâu, nàng lại chỉ có một bộ, bình thường còn luyến tiếc mặc, hận đến ngứa răng.

Đáng tiếc Tống Tiêm Vân lại bất lực, trở lại Thu Lan Viện, nàng không ngăn được mà ghé vào trên giường khóc lóc thảm thiết.

Nha hoàn A Xảo bước nhanh đi vào, vẻ mặt buồn bã nói: “Tiểu thư, nô tỳ vừa thu dọn quần áo cho người, phát hiện những bộ quần áo người thích nhất đều bị rách.”

Tống Tiêm Vân lập tức ngừng khóc, cẩn thận xem xét quần áo mà A Xảo tới.

Trong đó có một bộ do Liên Vân Lâu may, đường may tinh xảo, chất liệu vải cao cấp, nàng mới mặc được vài lần, hiện giờ lại thành ra thế này.

“Nhất định là Tống Liễu Nhi!”

Tống Tiêm Vân sai A Xảo lấy bộ quần áo bị cắt hư, đi tìm Chương thị để chủ trì công đạo.

Tống Tiêm Vân vừa xuất hiện, liền nhào vào trong lòng ngực của Chương thị khóc thảm thiết.

“Nương, Tống Liễu Nhi đem cắt bộ quần áo mà ta thích nhất.”

Chương thị vừa nghe, nó còn không?

Tuy Tống Tiêm Vân phạm sai lầm trước, nhưng đã mua quần áo của Liên Vân Lâu cho nàng, thế nhưng Tống Liễu Nhi còn dám gây sự?

Chương thị nhìn bộ đồ A Xảo mang tới, lạnh lùng nói: “Đi mời Lục tiểu thư tới.”

Không bao lâu, Tống Liễu Nhi đi tới, bước chân nhẹ nhàng, uyển chuyển, chậm rãi mà đến.

Trên người mặc một bộ quần áo màu trắng, lại toát ra phong thái của tiên nhân, dù cho vật liệu may mặc bình thường, cũng không làm ảnh hưởng vẻ xinh đẹp vượt quá bình thường của nàng.

Chương thị lại nhìn không thấy, vừa mở miệng chính là quát mắng hỏi: “Là ngươi làm hư quần áo của Tiêm Vân phải không?”

Tống Liễu Nhi ánh mắt bình tĩnh mà nhìn Chương thị, nàng không có chút chờ mong nào đối với người mẫu thân này.

“Ta không đến Thu Lan Viên.”

Tống Tiêm Vân xen mồm nói: “Nhất định là nha hoàn của ngươi làm. Nha hoàn Thanh Nguyệt bên cạnh của ngươi bản lĩnh rất lớn, lúc trước dám giả mạo nha hoàn bên người ta, hiện giờ trò cũ tái diễn, nàng lẻn tới trong viện phá hủy quần áo không phải là không có khả năng."

“Ta hôm nay muốn vào cung, Thanh Nguyệt cùng ta thu dọn đồ đạc, nha hoàn bà tử đều có thể làm chứng.”

Chương thị thấy Tống Liễu Nhi không giống như là đang nói dối, khuyên can nói: “Tiêm Vân, được rồi, ngươi cẩn thận đều tra nha hoàn bên người, có lẽ là nha hoàn đã làm.”

“Không thể nào, chung quanh ta không có nha hoàn nào dám làm chuyện như vậy?

Tống Liễu Nhi liếc nhìn bộ quần áo bị ném trên mặt đất , khóe môi giơ lên nụ cười trào phúng, nhàn nhạt nói: “Có lẽ là ngươi cắt hư quần áo của ta, cảm thấy không hài lòng nên lại đi cắt quần áo của chính mình?"

"Ta thấy vết cắt rất giống vết cắt quần áo của ta, ngươi muốn hãm hại ta cũng nên đổi một người khác.”

Chương thị cũng hồi phục lại tinh thần, rất có thể là Tống Tiêm Vân đối Tống Liễu Nhi bất mãn, cho nên mới làm như vậy.

“Được rồi, nếu không phải Liễu Nhi làm, vậy quên đi. Liễu Nhi phải vào cung, ngươi về thu dọn đồ đạc trước đi.”

Tống Liễu Nhi hơi thi lễ, xoay người rời đi.

Tống tiêm vân không chịu bỏ qua nói: “Nương, chính là nàng làm!”

“Tiêm Vân!” Thấy Tống Liễu Nhi đi xa, Chương thị mới hạ giọng nói: “Ta biết ngươi đối nàng không thích, nương cũng giống như ngươi."

"Nhưng hôm nay nàng phải vào cung, ngươi cũng đừng làm phiền nữa. Lúc khác, nương sẽ dẫn ngươi đi Liên Vân Lâu để may quần áo mới."

“Vì sao không phải hiện tại? Quần áo của ta đều thành như vậy, làm sao có thể ra ngoài được?"

“Ngươi mới vừa làm sai chuyện, nếu hiện tại lại đi mua quần áo mới, làm sao có thể giải thích với phụ thân ngươi."

Tống tiêm vân không nói thêm nữa, trong lòng xác thật tràn đầy ủy khuất.

Cho dù Tống Thanh Sơn cùng Chương thị có yêu thương nàng, nàng cũng chỉ là một đưa con nuôi, vĩnh viễn chỉ là người ngoài.